"Vãn Vãn, chuẩn bị xong rồi, nhanh đến đây. . ."
Giọng nói dịu dàng của người đàn ông vang ở bên tai, giống như cái móng vuốt gãi lồng ngực mình, gãi khiến tim ngứa.
Kể từ sau khi nói rõ ràng với Bạc Lương, người này vẫn nắm chặt thời gian, nóng lòng lừa Cố Vãn vào hộ khẩu nhà anh, tuy bị Cố Vãn làm khó dễ phải làm một buổi lễ cầu hôn có một không hai trên đời, cô mới bằng lòng gả cho anh!
Nhưng chuyện này khó mà làm khó Bạc Lương.
Hơn hai tháng liên tiếp không ngừng chạy tới chạy lui, nghĩ ý tưởng, lên kế hoạch, cho tới hôm nay dẫn theo cô lên máy bay trực thăng tư nhân mượn của bạn, còn thần thần bí bí che mắt cô bằng miếng bịt mắt.
Nhưng dọc theo đường đi, bất kể Cố Vãn nói muốn xem thế nào, Bạc Lương vẫn không đồng ý lấy miếng bịt mắt xuống.
Bây giờ thật vất vả chờ được.
Cố Vãn đã sớm nóng lòng.
Mỗi một người phụ nữ từng kết hôn đều nói, một người đàn ông có yêu mình hay không, hãy nhìn anh ta có để tâm chuẩn bị cho buổi cầu hôn hay không.
Kế tiếp, chính là kiểm tra mức thật lòng của Bạc Lương!
Khi hai tay thon dài chạm vào miếng bịt mắt, gỡ miếng bịt mắt ra từng chút một.
Ánh sáng ập vào, Cố Vãn híp mắt, chậm rãi mở ra.
Cảnh tượng trước mắt tiến vào tầm nhìn từng chút một.
Chỉ thấy thế giới trắng như tuyết tràn đầy sắc thái tinh khiết, dưới máy bay là hồ băng giống như mặt kính, ở trên thế giới tuyết trắng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-lanh-leo/1499505/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.