Cố Thanh điên cuồng gầm thét.
Thật ra thì đáy lòng cô ta đã sớm biết người Bạc Lương yêu là Cố Vãn, cho tới bây giờ vẫn không phải là mình, nhưng cô ta không cam lòng, cho nên lần lượt quyến rũ Bạc Lương, cũng gián tiếp nói tình cảm của cô ta và Bạc Lương tốt thế nào ở trước mặt Cố Vãn, cho tới khi Cố Vãn không có bất kỳ hứng thú gì với Bạc Lương nữa.
Nhưng cô ta vẫn không ngăn được!
"Cô ưu tú hơn cô ấy? Ha ha, là tâm cơ của cô ưu tú hơn sao? Tai nạn tám năm trước, là chính cô tạo ra, thật ra người cô muốn đâm chết là Cố Vãn, nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn, người bị thương biến thành cô."
Bạc Lương khinh thường nhìn cô ta.
Mà lúc này, Cố Vãn nghe nói như thế cũng ngẩn người nguyên tại chỗ nói không nên lời.
Trận tai nạn kia, cô vẫn cho là vì mình, Cố Thanh vì cứu mình nên mới nhào ra, thì ra chỉ là muốn nhào ra đẩy cô vào chỗ chết sao?
Cũng đúng, bây giờ nhìn lại, khi đó Cố Thanh muốn đẩy mình ra hoàn toàn không phải là vì cứu mình, mà là muốn đẩy mình ra giữa đường!
Trong lúc nhất thời, tâm tình Cố Vãn có chút không yên, Trợ lý vội vàng vỗ vỗ mu bàn tay cô, ý bảo cô nhịn.
Mà cuộc đối thoại cách vách vẫn còn tiếp tục.
Trình Phi thấy Cố Thanh có chút mất khống chế nên giữ cô ta lại.
Không nhịn được nói: "Được rồi, đừng giận quá hóa rồ, mục đích của chúng ta bây giờ không phải là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-lanh-leo/1499500/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.