"Bạc Lương, cám ơn anh, cái tủ sắt này thật đẹp, sau này em nhất định sẽ bỏ vật em quý nhất vào, cho dù sau này em chết, em cũng muốn bỏ vào trong quan tài mang theo bên mình."
Lời nói của người phụ nữ dường như còn vang vọng ở bên tai, kèm theo lời của cô, còn có nụ hôn cực kỳ hưng phấn.
Đây là của Cố Vãn. . .
Tay anh run rẩy nhấn mật mã.
Đúng như dự đoán —— 0925.
Sinh nhật của anh. . .
Là mật mã đồ của Cố Vãn.
Rương mật mã mở ra, từng món đồ chơi nhỏ tinh xảo được đặt ở bên trong, kể cả hộp cũng thật chỉnh tề, đủ để thấy được chủ nhân quý trọng bao nhiêu.
Tay Bạc Lương run run mở mỗi một cái hộp nhung tơ ra.
Không ngoại lệ, bên trong mỗi một cái hộp đều có một tờ nho nhỏ, kiểu chữ xinh đẹp nổi trên giấy.
—— "Không biết hôm nay Bạc Lương trúng gió gì, tặng quà cho mình? Lại là một bộ vòng tai Phỉ Thúy xanh biếc! Thật khó coi! Để mình ở lại bên cạnh anh ta thật sự là vì trả thù mình sao? Nhưng chuyện Cố Thanh hôn mê thật không có liên quan gì tới mình. Hi vọng Cố Thanh tỉnh lại sớm một chút, cũng hi vọng Bạc Lương sớm ngày bỏ qua cho mình. 01-06-2014."
—— "Món quà thứ hai, vẫn không thích dây chuyền màu xanh, nghe nói giá trị ngàn vạn? Thật là có bệnh. Chắc cũng không phải là tặng cho mình, là tặng cho Cố Thanh, rõ ràng là đến bệnh viện thăm người nọ xong mới tặng mình sợi dây chuyền này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-lanh-leo/1499476/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.