"Bởi vì không kịp phanh, xe của anh cũng đụng vào cây ven đường.
"Boss!"
Tiếng trợ lý hoảng sợ kêu lên, xe ở phía sau nhanh chóng chạy đến, dừng lại. Trợ lý cẩn thận đi tới, nhìn dáng vẻ của người đàn ông bên trong xe.
Chợt một bàn tay dính máu đẩy cửa xe ra.
Trợ lý sợ hết hồn, chỉ thấy mặt Bạc Lương đều là máu, nửa sườn xe trước cũng bị hủy trong nháy mắt.
Trước mắt người đàn ông máu me nhầy nhụa, bởi vì mất máu mà dẫn đến choáng váng hoa mắt, không thấy rõ cái gì, bước chân hư vô, nhưng vẫn kiên định đi tới chỗ vụ nổ.
"Boss, anh đừng như vậy! Anh đừng như vậy! Bên kia nguy hiểm."
Trợ lý kéo Bạc Lương, nhưng bị anh đẩy ra, khuôn mặt thẩn thờ, bước từng bước một qua bên kia.
"Cô ấy còn ở bên trong, cô ấy còn ở bên trong, cứu cô ấy..."
"Boss, xe kia đã rơi xuống sườn núi rồi."
"Đi xuống..." Người đàn ông yếu ớt nói.
Nhìn về phía Trợ lý: "Đi xuống cứu cô ấy." Nhìn một lúc lâu, chợt cười nói: "Anh không đi có đúng không, tôi đi, tôi đi cứu cô ấy..."
Anh bước từng bước một lần mò xuống ven đường. Cho dù mất máu quá nhiều, cho dù không nhìn thấy gì, lảo đảo nghiêng ngả vẫn đi tới chỗ chiếc xe rơi xuống.
Cô sẽ không chết như vậy.
Mới vừa rồi còn ở trong bệnh viện mà.
Sao có thể chết chứ?
Anh nhất định phải nhìn thấy rõ ràng, đó nhất định không phải là Cố Vãn.
Vãn Vãn của anh nhất định đang đùa với anh.
Cố Thanh nhận được tin,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-lanh-leo/1499475/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.