Chương trước
Chương sau
Đương nhiên Thạch Vi Chính không muốn giao chìa khóa. Nhưng vì đối phương mạnh hơn.
Thuộc hạ của ông thì đang nằm ở dưới, không thể cứu ông được.
Cộng thêm thân thủ của người đàn ông tóc vàng kia, chỉ cần ông không thành thật, chỉ sợ sẽ bị bẽ gãy tay mất.
Ông không tin, người đã thương ông có thể chạy thoát.
Nhưng vì ông là tổng thống, mệnh rất quan trọng!
Vì những chuyện này mà thiệt hại cho mình, không có lời.
Cho nên cuối cùng, Thạch Vi Chính cũng thành thật giao chìa khóa ra.
Ha ha, cũng đã hơn nữa tiếng, ông không tin, bên trong không xảy ra chuyện gì.
Thạch Vi Chình thừa dịp Đường Tâm Lạc và đồng bọn tiến vào phòng nghỉ, liền nháy mắt với thuộc hạ ở dưới lầu.
Cũng không biết ai trong đám người hô một tiếng:
Loading...
"Đi, chúng ta lên xem thử chút."
Ngay sau đó, một đám tân khách liền ồ ạt đi lên.
Đường Tâm Lạc biết có người đến vây xem, nhưng cô cũng không rảnh quan tâm bọn họ.
Vội vàng đi đến, đã nghe Lục Dục Thần và Cố Huyên Nhi ở trong phòng ngủ nữa tiếng. Muốn không lo lắng cũng không được...
Cầm chìa khóa trong tay.
Cố đứng trước cửa phòng nghỉ, nhớ lại dạ tiệc lần trước.
Cũng giống như bây giờ.
Mà lần đó, Lục Thất không cho cô vào.
Cô loay hoay làm ồn trong đám người.
Nhưng lần đó, Lục Dục Thần không làm cô thất vọng.
Cho dù anh trúng thuốc, cũng không chạm vào nữ minh tinh Lâm Thi Mạn.
Còn lần này...
Đột nhiên Đường Tâm Lạc cảm thấy, mình phải tin tưởng Lục Dục Thần!
Chìa khóa cắm vào ổ khóa, từ từ xoay.
Cửa phòng, dần dần bị mở ra.
Đường Tâm Lạc không khỏi ngưng thở, đi vào.
Từ cửa phòng đi vào, khắp nơi đều nhìn thấy vết máu làm người khác giật mình.
Đi theo vết máu, cuối cùng Đường Tâm Lạc cũng nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Người đàn ông hở nữa thân trên, đứng ở cửa sổ, giống như đang đặt một cô gái lên bệ cửa sổ.
Nhìn anh từ phía sau, toàn thân từ trên xuống dưới đều là cơ bắp.
Mà lúc này, anh không biết cửa đang mở ra.
Đưa lưng về phía mọi người, nhấn cô gái dưới thân, nhìn, giống như đang làm chuyện kia.
Đường Tâm Lạc không thể tin được!
Cô thở hốc vì kinh ngạc:
"Lục Dục Thần___"
Anh đang làm gì vậy, sao anh lại làm như vậy?
Đường Tâm Lạc phản ứng đầu tiên, người ngoài cửa liền phản ứng theo.
Bọn họ đều cảm thấy, đây là chơi kích thích nha, chơi đến chảy máu rồi.
Người đàn ông đang đứng bên cửa sổ, nghe sau lưng ầm ĩ, liền quay đầu lại.
Tất cả mọi người, đều ngây ngẩn cả người.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ kia, nhiễm đầy vết máu.
Bên trong đôi mắt lạnh lùng kia, đều là tà khí cùng ngang ngược.
Anh thấy cửa chen chúc một đám người, liền lạnh lùng cười.
Rồi rất tùy ý, buông tay trái, nghiêng người tránh ra.
"Bịch----"
Cho đến lúc này, mọi người mới nhìn rõ.
Cô gái bị anh ép dưới thân là Cố Huyên Nhi.
Cố Huyên Nhi như sắp chết, không có Lục Dục Thân nâng đỡ, liền ngã xuống đất.
Lễ phục trên người cô, bị rách bươm.
Mỗi chổ tổn thương, đều đang rướm máu.
Khuôn mặt tái nhợt sưng phù.
Nhìn kỹ mới phát hiện, như bị vật gì tạo thành vết thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.