Tưởng Ban Hoa đem đầu vùi vào trong chăn, cô cảm thấy mình dường như có điểm không bình thường lắm.
Trái tim rõ ràng đã nhảy lên với tần suất so với trước đây nhanh hơn nhiều, ngay cả trên độ ấm trên mặt cũng cao hơn.
Cô vỗ vỗ mặt mình, sau đó hít sâu vài cái, mới từ trong khẩn trương mà phục hồi tinh thần lại.
"Như thế nào mà dễ dàng bị như thế, vậy là không đúng." Tưởng Ban Hoa tự mình nói.
Cô chỉ có một mình, lầm bầm lầu bầu theo thói quen.
Di động đúng lúc này vang lên, là Lý Tiếu Thảo nhắn tin đến.
Anh nhắn: "Ngày mai buổi sáng 7 giờ rưỡi."
Tưởng Ban Hoa chu môi, cô đều có thể tưởng tượng biểu cảm của anh khi nhắn lời này, nhất định vẫn là bộ dáng mây trôi gió thoảng.
Một người sao lại có thể bình tĩnh như vậy chứ?
Tưởng Ban Hoa chống má ngồi xếp bằng trên giường, cô hồi tưởng lại đủ cảnh tượng từ lúc gặp gỡ Lý Tiếu Thảo cho đến bây giờ, nhất thời đã quên luôn tin nhắn.
Lý Tiếu Thảo chờ Tưởng Ban Hoa nửa ngày mà không có hồi đáp, cho rằng cô đang bận, vì thế để di động xuống, khởi động động cơ, chuẩn bị về nhà.
Nhưng đến lúc anh về tới nhà rồi, đi vào thư phòng(*),khung thoại WeChat vẫn như cũ không có động tĩnh.
(*)Phòng làm việc.
Anh khởi động máy tính, sau đó gọi điện thoại cho cô.
Đối phương hồi lâu mới tiếp điện thoại, anh nghe được tiếng của cô, mày đang nhíu chặt mới giãn ra.
"Tôi đã về đến nhà." Anh nói.
Tưởng Ban Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061093/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.