Tưởng Ban Hoa cảm thấy có chút xấu hổ.
Cô và Quý Vi ngồi song song cùng nhau, Tiếu Thảo cùng Hách Nhân ngồi đối diện. Thực đơn vừa bị nhân phục vụ viên lấy đi, trong khoảng thời gian ngắn, bốn người nhìn nhau không nói gì.
Quý Vi buông di động sau đó nhìn ba người còn lại, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy thật buồn cười, có chút giống cặp nam nữ bị bắt xem mắt sau khi tan làm.
Cô ấy nghĩ tới cái này, sau đó cười thành tiếng.
Tưởng Ban Hoa nhìn về phía cô ấy, tỏ vẻ khó hiểu.
Cô nàng phất tay, sau đó nói: "Không có gì, chỉ là cảm thấy chúng ta như vậy rất giống mấy đôi nam nữ đi xem mắt."
Hách Nhân nhìn hoàn cảnh bốn phía, phàn nàn nói: "Ai đi xem mắt lại chọn một cửa hàng ăn nhanh, định trước là sẽ thất bại rồi."
Giọng nói của anh ta rất lớn, khiến bàn bên cạnh chú ý.
Tưởng Ban Hoa nhìn đôi nam nữ bên cạnh, giống như thật sự tới đây để xem mắt. Vì thế cô dùng ánh mắt ý bảo Hách Nhân nhìn bàn gần đó, nhưng Hách Nhân lại không để ý lắm mà nói: "Tôi nói sự thật thôi."
Anh ta nói xong thì cầm lấy ấm nước ấm, đổ chút nước ấm vào bát của mình, sau đó tráng qua bát đũa.
"Thảo Thảo, tôi tráng bát đũa giúp cậu."
"Không cần, để tôi tự làm là được."
Tiếu Thảo mở bát đũa của mình, thuận tiện cũng mở bát đũa giúp hai cô gái, sau đó bắt đầu yên tĩnh tráng.
Quý Vi nhướng mày với Hách Nhân, sau đó nói: "Hách Nhân, anh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061047/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.