Ngữ Tịch bỏ cồn vào bông gòn, cô nhìn vết thương chăm chú, cẩn thận hết mức để anh không thấy đau.
Giờ lại nghe Hạ Vũ kêu mình cứ mạnh tay lên, cô nhìn anh tức giận nói: “ Tôi lo cậu sẽ bị đau vậy mà cậu còn trêu chọc tôi? “
Hạ Vũ nắm được lời trọng điểm của Ngữ Tịch, anh nhìn cô hỏi: “ Cậu lo cho tôi? “
Mắt Ngữ Tịch chớp chớp, cô ậm ừ tìm lí do nói: “ Cũng vì tôi cậu mới bị thương, lo cho cậu cũng là lẽ đương nhiên.
“ Thế à? “
Lại là giọng điệu biết rõ nhưng vẫn hỏi!
‘Hạ Vũ tại sao cậu lại chắn chai nước cho tôi? “ - Ngữ Tịch bất ngờ hỏi.
Nhìn cái đầu nhỏ của Ngữ Tịch, Hạ Vũ nói: “ Vì không muốn thấy cậu bị thương, không phải nói rồi à? Tôi đang theo đuổi cậu. “
Mí mắt Ngữ Tịch run lên, đây có được xem là lời tỏ tình không?
Thấy Ngữ Tịch vì ngại ngùng mà không trả lời, Hạ Vũ nhìn cô trêu chọc nói: “ Làm sao lại im lặng rồi? Mọt sách cậu cảm động rồi à? “
Tưởng là sẽ giống mấy lần trước, cô sẽ tức giận mà mắng anh, nhưng lần này sắc mặt Ngữ Tịch trở nên nghiêm túc hỏi: “ Hạ Vũ theo đuổi tức là tôi sẽ trở thành bạn gái của cậu sao? “
Hạ Vũ nghiêng đầu khó hiểu với sự ngớ ngẩn của Ngữ Tịch, anh khẽ cười gật đầu nói: “ Phải, cậu sẽ là bạn gái của tôi, tôi sẽ bảo vệ cậu.
Nhận được lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-co-quay-lai/3646285/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.