Nghe thấy có tiếng chó sủa, Hạ Vũ gọi thêm vài tiếng, anh chạy xung quanh nhìn ngó đến khi để ý từ cây cổ thụ có con chó lông trắng chạy ra.
Ngữ Tịch nhìn theo hướng con chó nhìn ra, nhìn thấy là Hạ Vũ đang tiến về đây, mắt Ngữ Tịch khựng lại nghĩ: “ Con chó này là của Hạ Vũ? “
Một người một chó “ đoàn tụ “ lúc này anh mới chú ý đến cô gái váy hoa cũng đang đứng trong cây, Hạ Vũ nheo mắt lại, cũng thắc mắc với sự xuất hiện của Ngữ Tịch.
Cảm nhận được Hạ Vũ đang nhìn mình, Ngữ Tịch lúng túng nói: “ Xin..chào. “
Nhìn xuống con Cat, nó nhìn anh ánh mắt cũng long lanh hơn như biểu thị đây là người đã chơi với nó đấy, rồi nhìn Ngữ Tịch đang lúng túng sợ hãi mình, Hạ Vũ lạnh lùng đáp: “ Ừ “ một tiếng rồi chuẩn bị dẫn Cat rời đi.
Nếu là người khác Hạ Vũ vẫn sẽ lịch sự nói tiếng cảm ơn vì trông nom con Cat giùm anh, nhưng nếu là Ngữ Tịch thì anh càng thấy việc này không cần thiết nữa.
Con Cat bỗng trở nên ngoan cố, nó không theo Hạ Vũ đi về mà nhất quyết đòi ở lại. Anh nheo mắt không hài lòng với hành động này của nó: “ Thế nào muốn có chủ mới rồi à? “ - Anh vất vả đi tìm nó, nó lại cứng đầu muốn ở đây với người mới chơi cùng mình chưa được một ngày?
Nó sủa lên vài tiếng, cứ thế nhìn chằm chằm vào tay trái của Ngữ Tịch. Hạ Vũ theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-co-quay-lai/3644014/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.