Không biết có phải là những lời nói của [111111] có tác dụng không. Thời Dao thật sự không căng thẳng và thấp thỏm như lúc đầu nữa. Khi nhìn thấy có người đến, cô đã học theo cách [111111] làm, chờ người kia nhìn xung quanh một lúc như muốn xác định gần đó không có ai, lúc người đó đi nhặt đồ vật, cô đã nổ súng. 
Trong quá trình nổ súng, Thời Dao không biết mình có nhắm chính xác hay không, cứ bắn điên cuồng. Đến khi súng hết đạn, cô mới phát hiện người kia đã biến thành một cái hộp, trên màn hình cũng có một dòng chữ lóe lên. 
Dù nó lóe lên rất nhanh rồi biến mất, nhưng Thời Dao vẫn có thể đọc được: 
- [Dao Hề thích ăn Ice Cream] đã dùng M416 giết chết [Giấc ngủ thời thơ ấu]. 
Oa!! Cô giết được người khác rồi!! 
Đây chính là trò chơi đầu tiên mà cô giết người! 
Thời Dao kích động đến nỗi suýt chút nữa thì ném điện thoại qua một bên, cô chật vật lắm mới có thể kiềm chế sự xúc động của mình, liền bắt [111111] bày binh bố trận như lúc nãy để cô bắn người. 
Lúc Thời Dao giết chết được mười người xong, cô không nhịn được đắc ý: 
- Đã quá! Đúng là đã tay! tôi chính là nữ thần tương lai của game này đây!!!! 
[111111] không đáp lại. 
Chờ đến khi ván này kết thúc, anh không bắt đầu trận mới nữa, mà Thời Dao lại nhận được inbox của anh hỏi: 
- Tâm tình tốt hơn chút nào chưa? 
Thời Dao sửng sốt.  
Không biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/2869705/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.