Là [111111]: Login, tôi có trò vui cho cô xem!
Con số tiên sinh lại @ cô?... Thời Dao do dự một lúc, cuối cùng cũng vào game.
Thời Dao cho rằng [Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] đã ở trong phòng đợi sẵn, nhưng không ngờ vào phòng [111111] mời rồi mới biết, chỉ có hai người là cô và Con Số tiên sinh.
Cô vừa định hỏi anh không gọi [Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] cùng chơi sao, nhưng còn chưa kịp mở miệng, [111111] đã bắt đầu game.
Lúc này [111111] không giống như những lần chơi trước, anh không còn trầm mặc như lúc trước nữa nhưng cũng không thể tính là nhiều, chỉ là nhiều hơn những lần trước gấp vài lần.
- Lấy hết những trang bị trong hai ngôi nhà này với tốc độ nhanh nhất đi!
- Lấy xong chưa? Lấy xong thì lên xe, đi với tôi!
- Xuống xe, đưa hết những thứ mà cô vừa lấy được chuyển cho tôi!
- Cô thấy bên đó không? Cô trốn ở kia đi, trốn cho kỹ đó.
[111111] chỉ huy như thế nào, Thời Dao liền làm như vậy!
Cô trốn xong, liền nhìn [111111]. anh lấy những thứ trong túi ra quẳng theo một đường, các thứ mà cô vừa mới chuyển cho anh như túi chữa bệnh, đồ bơm máu, thuốc giảm đau, giáp cấp 2, cấp ba... súng 98K... Tất cả đều quẳng dưới mặt đất.
Con Số tiên sinh đang làm gì vậy? anh có biết cô dọn mấy thứ này rất mệt không? Sao lại quăng đi như vậy?
Lúc Thời Dao còn chưa biết anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/2869703/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.