"Thư mẹ con đi" cậu chào mẹ xong vội vã đến công ty, vẫn như mọi khi trên tay cậu lúc nào cũng xách một phần đồ ăn cho hắn. Tâm trạng lúc nào cũng vui vẻ vì đồ mình nấu đã không bị anh đem đổ nữa rồi.Đến nơi, để đồ ăn vào phòng anh xong cậu vào vị trí của mình và bất đầu một ngày làm việc thật mệt mỏi.
Đông Hải cũng vừa vặn đên, như thường lệ thì lúc nào anh cũng thấy đồ ăn ở trên bàn lúc đầu thì khó chịu nhưng từ khi ăn rồi thì không thể nào dừng được, anh là một người rất kén ăn nhưng thực sự đồ của cậu nấu rất ngon và hợp khẩu vị của anh.
" Thưa chủ tịch, có người muốn gặp ạ" đang ăn thì bỗng thư kí của anh vào báo.
Anh hơi khó chịu nhíu mày nói:" là ai vậy??"
" Dạ là chủ tịch Lưu, bạn của ngài" cô thư kí đáp
"Được rồi, cho câu ta vào cô lui ra đi" anh phẩy tay nói
Một giọng nói từ cửa truyền vào" Hey, chào bạn hiền lâu rồi mới gặp lại cậu đó haha" Lưu Thiên Phong nói.
" Cậu đến đây làm gì" Đông Hải hừ lạnh nói
"Ây.. Ây cậu vẫn lạnh lùng như ngày nào tôi tới thăm cậu không được hả" Thiên Phong bũi môi trả lời
" Nếu cậu đến đây để nói nhảm thì nhanh về đi" anh nói
" Giỡn thôi, tôi tới đây là để bàn với cậu về dự án khu đất ở Thành phố A tôi thấy nó có vẻ thuận lợi nên đến để hỏi cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857083/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.