Sau sự việc ngày hôm đó, Đông Hải dường như xa lánh cậu, dù cậu có cố gắng quan tâm hay gây sự chú ý với anh nhưng vẫn vô dụng, chỉ nhận được sự lạnh lùng của hắn có khi hắn còn chửi rủa cậu nữa. Nhưng không sao, sao đêm hôm đó Bạch Hưng cũng đã suy nghĩ kĩ rồi, dù sau thời hạn ba tháng cũng sắp hết rồi chỉ còn ba ngày nữa thôi là chấm dứt trong ba ngày này cậu sẽ dùng hết tâm can mà yêu anh chỉ ba ngày này nữa thôi tình yêu cậu dành cho anh cũng sẽ rơi vào dĩ vãng không một ai nhớ tới, chỉ có một kẻ si tình là cậu biết được sự tồn tại của nó mà thôi.
" Anh đi làm sớm vậy, lại ăn rồi hẳn đi nếu không anh sẽ bị đau dạ dạy đó" Cậu nhìn hắn đôi mặt mong chờ sự đáp lại của hắn.
" Không cần cậu quan tâm, tôi không muốn nhìn thấy loại đê tiện như cậu thật chướng mắt" Đông Hải nói xong cũng quay lưng đi ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm dành cho cậu.
Cậu cũng chỉ biết đứng đó mà nhìn bóng lưng của anh dần mất đi, biết là sẽ không có gì tốt đẹp nhưng trong thâm tâm của cậu vẫn hy vọng anh sẽ đối xử với cậu nhẹ nhàng một chút thôi cũng được nhất là ba ngày cuối cùng này.
Bạch Hưng làm xong công việc thì trời cũng bắt đầu tối, cậu vẫn như mọi khi chưa thấy anh về thì vẫn cứ thế mà đứng chờ anh cho dù mọi người ai cũng đã đi ngủ hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857051/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.