Đông Hải tỉnh dậy nhìn thấy mọi thứ xung quanh đã được dọn dép hết, hắn cứ nghĩ là cậu đã rời đi như mọi khi vì hắn không thích thấy cậu ở trên giường của hắn. Cứ nghĩ là như vậy nhưng khi Đông Hải xuống dưới nhà lại không thích cậu đâu, thức ăn hôm nay cũng không phải do cậu nấu hắn chỉ nhìn thấy bác quản gia và những người làm khác.
" Cậu ta đâu rồi?" Hắn hỏi bác quản gia gương mặt đanh lại có vẻ như là đang rất khó chịu
"Thưa cậu chủ cậu ấy nảy giờ không ra đây nên chúng tôi cũng không biết ạ" Bác quản gia trả lời.
Đông Hải nghe vậy thầm nghĩ chắc là do hôm qua kịch liệt quá nên cậu đã mệt mà ngủ quên. Hắn thấy vậy cũng không có hứng ăn mà trực tiếp một mạch đi làm luôn, trong lúc đang làm việc thì Lâm Tịnh gọi đến.
" Alo, có chuyện gì?" Đông Hải hắn khó chịu nói
" Tối nay anh có rảnh không em muốn cùng anh đi ăn tối" Cô ta nói
" Anh còn nhiều công việc phải giải quyết lắm nên không có thời gian đâu" Hắn nói xong vội vàng tắt máy không để cô ta kịp phản ứng. Thực ra là hắn muốn về nhà để gặp cậu ngày nay không thích cậu không hiểu sau hắn lại thấy khôn quen đến lạ thường.
Đến tối Đông Hải đã làm xong công việc và đi về nhưng khi về đến nhà anh lại không thấy cậu đâu ngay cả đồ ăn cũng không thấy. Hắn hơi khó hiểu thường ngày cậu vẫn đứng đó đợi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857044/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.