Chương trước
Chương sau
nghe không hiểu lắm, hay là cậu tới xem thử?”
Dụ Tranh Độ vừa nghe lời này thì thần kinh lập tức căng thẳng, app chuẩn bị login mà lúc này lại xuất hiện bug nghiêm trọng là chuyện lớn. Cậu quay đầu nhìn Thương Khuyết: “Trước tiên tới đây đã, tôi đi xem tình hình.”
Thương Khuyết gật đầu.
Dụ Tranh Độ đứng dậy, cùng Lục Linh Tê tới phòng tiếp tân. Theo sự phát triển không ngừng của công ty, lại thêm app chuẩn bị công bố, nơi làm việc của tổng bộ La Phong đã không còn đủ chỗ nên thuê cả tầng trên, cuối cùng cũng mở được phòng chuyên tiếp khách.
Nhưng vì không phải thuê cùng một lúc nên Công viên Khoa học kỹ thuật không có nơi liền kề nhau để cho họ thuê, do đó hiện giờ tổng bộ cùng công ty con Kinh Lộ Tương Lai bên Đông bên Tây, ở tầng khác nhau trong Công viên nên khi giao tiếp thật sự không thuận tiện lắm.
Dụ Tranh Độ vừa đi vừa cân nhắc, dựa theo tốn độ phát triển hiện tại của công ty, không qua bao lâu nữa chắc phải chuẩn bị tìm văn phòng mới.
Lên trên phòng tiếp khách, Dụ Tranh Độ vừa vào cửa đã thấy một thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi ngồi trên sofa, bên cạnh còn có đồng nghiệp hay ngâm con ngươi.
Chỉ thấy đồng nghiệp cầm ly thủy tinh, trong ly đã xếp một con mắt, mà cậu ta đang chạm vào một con mắt khác, nói: “Cậu xem, chỉ cần thế này này. Ngón tay hơi nghiêng một góc khoảng 75 độ, đừng vuông góc nếu không sẽ dễ xuyên qua con ngươi…”
Thanh niên vẻ mặt thành thật gật đầu.
Đồng nghiệp ngâm mắt: “Sao đó móc ra phải dùng ngón tay lấy thật nhanh. Không nên dùng móng tay đó, nếu không sẽ tổn thương giác mạc.”
Sau đó con ngươi kia trong mắt cậu ta cũng lăn ra, cậu ta tiện tay bắt được, ném vào trong ly, “Xem hiểu chưa?”
Thanh niên bỗng nhiên tỉnh ngộ mà vỗ tay: “Để tôi thử xem.”
Đồng nghiệp ngâm mắt: “Ừ, phải chăm chỉ luyện tập, quen tay hay việc.”
Khóe miệng Dụ Tranh Độ giật giật: “Các anh đang làm gì thế?”
Đồng nghiệp ngâm mắt đưa ly thủy tinh tới, nhãn cầu trong ly vội vã nhìn cậu: “À, tôi dạy cậu ấy cách móc mắt.”
Thanh niên cũng ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười ngu ngốc: “Tôi vừa mới chết, có rất nhiều kỹ năng cơ bản của quỷ không biết nên phải nhanh chóng học tập…”
Dụ Tranh Độ: “…”
Không biết có nên nhắc nhở cậu ta đó cũng chẳng phải là kỹ năng cơ bản của quỷ không nhỉ.
Dụ Tranh Độ đi tới, đưa tay ra nắm lấy cậu ta, nói: “Xin chào, tôi là người phụ trách kỹ thuật La Phong, Dụ Tranh Độ.”
“Xin chào xin chào.” Thanh niên vội vã vươn tay ra, “Tôi tên là Phàn Lợi.”
Cậu ta quan sát Dụ Tranh Độ một phen rồi thán phục: “Oa, anh nhìn giống như người thật…”
Dụ Tranh Độ bình tĩnh mà đáp: “Bởi vì tôi chính là người.”
Phàn Lợi: “…???”
Dụ Tranh Độ giải thích đơn giản khiến Phàn Lợi nghe xong thì rất hâm mộ, “Xem ra cõi âm phát triển rất nhanh. Tôi vừa mới chết thôi là có tin nhắn thông báo tôi tải app quy hoạch nhân sinh, còn có thể tự mình đầu thai nữa, thật sự là quá dễ dàng.”
Dụ Tranh Độ: “Anh vừa mới qua đời?”
Phàn Lợi gật đầu: “Đúng, sáng sớm vừa mới chết, thi thể còn ở trong bệnh viện.”
Dụ Tranh Độ nghe vậy thì hiểu rõ, để bảo đảm mức độ phổ biến của app, tiêu chuẩn beta là ấn theo tỉ lệ quần thể bất đồng, âm hồn mới chết tự nhiên cũng không thiếu, mục đích là kiểm tra quỷ mới có tiếp thu khoa học kỹ thuật cõi âm cùng với cách sử dụng không.
Cậu quan sát Phàn Lợi, hồn mới này hình như còn rất trẻ, tất nhiên không phải là sống thọ và chết tại nhà nên an ủi: “Anh nén bi thương.”
“Không sao không sao.” Phàn Lợi gãi đầu, “Thật ra trước khi chết tôi khá sợ hãi. Tôi đã nói với anh rồi, tối hôm qua đột nhiên tôi bị bệnh nặng, thật sự sợ muốn chết. Cảm giác nằm ở trên giường bệnh cấp cứu thật sự khó chịu, rất sợ bản thân sẽ chết đi, không ngờ sau khi chết còn có linh hồn nên hiện giờ tâm tình đã bình tĩnh hơn nhiều.”
Trong ánh mắt cậu còn ánh lên sự hiếu kỳ, cười haha nói: “Hơn nữa thói quen cũng rất thú vị, giống tôi mới nãy ngồi xe buýt cũng không cần trả tiền.”
Dụ Tranh Độ gật đầu, biết tình huống cậu ta rồi, xác định cậu ta thích ứng với hoàn cảnh cõi âm mới hỏi: “Đồng nghiệp tôi nói là anh tìm thấy bug nghiêm trọng của app?”
“À à, đúng rồi.” Phàn Lợi lấy điện thoại của mình ra, đầu tiên mở ra [thông tin của quỷ], “Thời gian chết của tôi sai rồi, năm nay là năm 2018 mà bên trên lại ghi là năm 2078, này cách nhau quá xa rồi…”
Nói xong lại mở mục thứ hai: “Giá trị thiện ác cũng có vấn đề, chỗ ‘Ghi chép những sự kiện lớn trong đời’ tôi vừa nhìn qua thấy có nhiều việc tôi chưa từng làm, hơn nữa năm nay tôi mới 29 tuổi, làm gì còn tới chuyện sau 30…”

Dụ Tranh Độ nhận lấy, trượt màn hình đọc [Ghi chép những sự kiện lớn trong đời], vừa nhìn đã biết đúng là bug.
Bởi vì trên đó ghi rất nhiều chuyện sau 2018, kéo xuống bên dưới lại còn kéo dài tới 3 năm sau chính là năm 2021.
Phàn Lợi chỉ vào mục cuối cùng, tiếc nuối nói rằng: “Anh xem, trên này còn sắp xếp cho tôi một người vợ. Tôi làm chó độc thân 29 năm rồi, nếu là thật thì tốt biết bao, còn Kim Duyệt là ai?”
Mục cuối cùng của ghi chép những sự kiện lớn trong đời biểu hiện là tháng 7 năm 2021 kết hôn với người tên là ‘Kim Duyệt’.
Trong lòng Dụ Tranh Độ nghi ngờ rồi mở ra [tự mình đầu thai] thì thấy các mục bên trên đều là: Chưa sắp xếp.
“Chắc là bug.” Dụ Tranh Độ cau mày nói, hơn nữa còn là bug nghiêm trọng, nếu không sẽ không xảy ra nhiều vấn đề như thế, cậu xin lỗi Phàn Lợi, “Mong anh chờ tôi một chút để tôi đi kiểm tra.”
“Được, không sao.” Tố chất Phàn Lợi rất cao, hoàn toàn không có bộ dạng thiếu kiên nhẫn, xoa xoa tay nói, “Trước tiên tôi sẽ ở đây luyện tập móc mắt.”
Dụ Tranh Độ: “…”

Dụ Tranh Độ cầm điện thoại Phàn Lợi về chỗ làm việc của mình, liên lạc Triệu Nhược Lạp. Hai người cùng kiểm tra số hiệu hệ thống rồi đem vấn đề gửi tới bộ phận phát triển để cả nhóm lập trình viên cùng kiểm tra, bất tri bất giác đã qua 2 tiếng.
Thương Khuyết tới bên cạnh chỗ làm việc của Dụ Tranh Độ, nhìn thấy cậu cau mày, nhìn chằm chằm vào màn hình.
“Xảy ra vấn đề gì?” Thương Khuyết hỏi, kỹ thuật của Dụ Tranh Độ rất vững, quen biết không ít người giỏi trong nghề, bây giờ còn có sự gia nhập của Triệu Nhược Lạp, trên phương diện kỹ thuật không có nhiều cao thủ có thể so với cậu nên ít khi thấy cậu lộ vẻ nghiêm trọng như vậy.
Dụ Tranh Độ quay đầu nhìn hắn, chậm rãi nói: “Không có vấn đề.”
Không có vấn đề, đây mới chính là vấn đề lớn nhất mà cậu đối mặt.
Cậu nói lại tình huống của Phàn Lợi một lần, sắc mặt khó coi: “Tôi và bộ phận phát triển kiểm tra lại nhưng không tìm thấy bất cứ vấn đề gì, mà thông tin của Phàn Lợi lại thật sự bị sai…”
“Để tôi xem thử.” Thương Khuyết đưa tay lấy điện thoại Phàn Lợi, chỉ liếc mắt nhìn nhưng ánh mắt đã lạnh xuống, “Cậu ta còn chưa tới giờ chết.”
Dụ Tranh Độ ngạc nhiên: “Là sao?”
Thương Khuyết trả điện thoại lại, ánh mắt lúc nhìn cậu không tự chủ mà nhu hòa một chút: “Kỹ thuật của cậu không có vấn đề gì, chương trình cũng vậy. Là do giờ chết của người này còn chưa tới, cậu ta còn cần phải sống tới năm 2078, thọ 89 tuổi và chết tại nhà.”
“Còn có sự kiện trong đời của cậu ta, công năng sổ Sinh Tử là liên kết. Căn cứ vào diễn giải kiếp trước kiếp này của một người mà ấn định vận mệnh đời sau của người đó, chính là sắp xếp đạo luân hồi và số mệnh. Trên lý thuyết mà nói, sổ Sinh Tử có thể dựa vào kiếp trước mà suy tính ra kết quả, chỉ là thế gian thiên biến vạn biến, nhân tính phức tạp, vận mệnh mỗi người từ khi sinh ra đã bắt đầu thoát khỏi tính toán của sổ Sinh Tử…”’
“Mà thực tế cậu ta cần phải sống nên ghi chép cuộc đời cậu ta còn thể hiện tới 3 năm sau, này cũng là tính toán cực hạn của sổ Sinh Tử.”
Đương nhiên, đây chẳng qua là suy đoán dưới điều kiện lý tưởng. Trong hiện thực, một chuyện sắp xảy ra thường sẽ thay đổi trong chớp mắt.
Dụ Tranh Độ nhớ tới cơ chế tính toán của sổ Sinh Tử, xác thực đúng là mô hình đoán trước vận mệnh của một người, không khỏi thán phục: “Oa, đây chẳng phải là đoán mệnh theo số liệu cho trước sao?”
Thương Khuyết: “…” Cậu lại tổng kết khoa học nữa…
Nhớ tới điều này, Dụ Tranh Độ càng không hiểu: “Nhưng Phàn Lợi đã chết vào buổi sáng mà…”
Thương Khuyết nhàn nhạt nói: “Cậu ta bị người khác đổi mệnh.”
Dụ Tranh Độ kinh ngạc mở to hai mắt: “Đổi mệnh?”
“Ừ.” Thương Khuyết gật đầu, xòe bàn tay lướt qua màn hình điện thoại, ánh sáng nhàn nhạt lóe lên, “Phép che mắt thôi.”
Dụ Tranh Độ cúi đầu nhìn thì thấy thông tin trên điện thoại đã thay đổi.
[Thông tin của quỷ]
Họ tên: Phàn Lợi
Giới tính: Nam
Số chứng minh thư: ***************X
Thời gian tử vong: ngày X tháng X năm 2018
Nguyên nhân tử vong: Bệnh nan y

Nơi ở khi còn sống: Số 6, đường Tam Hán, khu Bạch Lộ, thành phố Phù Thành
Nghĩa địa: Chưa chôn cất
Lại nhìn mục [giá trị thiện ác], trong phần sự kiện trong đời hoàn toàn đã thay đổi, nhìn kỹ lại khiến Dụ Tranh Độ hít vào ngụm khí lạnh.
Người này cũng tên Phàn Lợi nhưng lại làm không ít chuyện xấu.
Cậu kiểm tra giá trị thiện ác trong máy tính, tuy app cho khách hàng không thể kiểm tra giá trị thiện ác nhưng back-end lại có.
Vừa tra là thấy quả nhiên giá trị ác của Phàn Lợi này cao tới đáng sợ.
“Chậc chậc chậc, súc sinh!” Dụ Tranh Độ vừa mắng vừa mở [tự mình đầu thai] ghi là đã sắp xếp xong thời gian đầu thai, nhảy vào đạo súc sinh.
“Quả nhiên là súc sinh!” Dụ Tranh Độ hừ lạnh.
Lại đối chiếu với số điện thoại mà tổng bộ La Phong gửi tin nhắn, trên đó ghi thông tin của người này mới đúng chứ không phải là số của Phàn Lợi kia.
Dụ Tranh Độ khó tránh khỏi kinh ngạc: “Không ngờ còn có loại tà thuật này.”
“Có, trước đây có rất nhiều.” Thương Khuyết bình tĩnh nói.
Từ xưa tới nay, người tu đạo ở nhân gian, tu đơn giản là kéo dài tuổi thọ. Nói trắng ra là đều là dùng phép thuật chống lại cái chết, chỉ có điều phần lớn người tu đạo dựa vào ngộ tính cá nhân, linh khí nhân gian nhưng cũng có không thiếu người lạc lối, dùng tà thuật ăn trộm tuổi thọ.
Đổi mệnh chính là một loại trong số đó.
Đổi mệnh hay còn gọi là thay mạng, nghĩa như tên, chính là đem mạng của mình đổi với người khác. Cái này chia làm nhiều loại, thông thường đổi sức khỏe, tài phú, thậm chí còn có thay trí tuệ.
Ở dân gian có rất nhiều truyền thuyết tương tự, nói có người khi đi ra ngoài nhặt được gói thuốc gì đó. Sau khi về lại ngã bệnh, chữa khỏi xong vốn dĩ thân thể khỏe mạnh lại không còn như trước, trở nên suy nhược yếu ớt. Chuyện như thế nhân vật chính rất có thể là bị người khác đổi sức khỏe, nhặt gói thuốc là một người nào đó bị bệnh nan y làm phép vứt ở trên đường.
Còn có người thông minh khi tới thăm nhà bà con xa, lúc đi qua một người đột nhiên trở nên ngu dốt, ngơ ngơ ngác ngác, mà đứa nhỏ họ hàng vốn đần độn lại đột nhiên trở nên sáng dạ, đậu trường tốt,… Mấy chuyện như thế thường có cái kết là người nhà kẻ thông minh kia phát hiện thân thích giấu tà vật trong nhà.
Dương gian thường có những người không may mắn, việc đổi mệnh chẳng hề hiếm thấy. Thế nhưng trường hợp như Phàn Lợi trực tiếp đổi cả mạng thì không, Dụ Tranh Độ là lần đầu tiên gặp phải.
“Đây là chết thay.” Thương Khuyết nói.
Kỳ thực từ cổ chí kim, chết thay chẳng hề hiếm gặp, rất nhiều người tu đạo ỷ vào phép thuật cao cường mà cầu tài giết chóc khiến Thiên Đạo rất tức giận và đều bị bắt lại. Nhưng chưa dừng ở đó, tới cõi âm mới là nơi bắt đầu trừng phạt, mà những người tu đạo thường có khả năng dò xét thiên cơ nên dùng trăm phương ngàn kế né tránh trừng phạt của thiên địa.
Tìm người chết thay chính là một loại thông thường trong đó. Trước đây công việc điều tra chết thay cũng là việc hay gặp của địa phủ. Điều này cũng là lý do tại sao dân gian hay truyền miệng nói có nhiều quỷ câu sai hồn, chết sai người sẽ thả lại về dương gian.
Dụ Tranh Độ: “Cổ đại có nhiều câu chuyện quỷ câu sai hồn, chẳng lẽ không đúng?”
“Có khi là sai, có khi không phải.” Thương Khuyết giải thích, “Cậu có chú ý là trong mấy câu chuyện quỷ câu sai người phần lớn là vì người chết đều là đồng hương cùng tên không?”
Dụ Tranh Độ cau mày lại, nhìn trên app thấy người kia cũng là ‘Phàn Lợi’, hỏi, “Đây chẳng lẽ là cố ý đổi tên?”
“Có thể.” Thương Khuyết nói, “Vận khí tốt, đối phương đúng lúc tìm được người cùng tên cùng họ với mình và gần ngày sinh. Nhưng phần lớn đều là người làm phép cải danh đổi họ cho mình rồi đánh lừa Thiên đạo.”
Tìm người chết thay là muốn gạt quỷ thần, phép thuật này có độ khó cực kỳ cao, cần tu vi cao thâm. Sau khi Thiên Địa sụp đổ, ở nhân gian cơ hồ đã không còn người tu đạo nào có thể tu luyện tới cảnh giưới này. Bây giờ La Phong tự nhiên cũng không có ai đặc biệt để ý chuyện chết thay.
Nói đến đó cũng là do người đổi mạng với Phàn Lợi không may mắn lắm. Nếu như chết sớm 1 2 tháng, La Phong vẫn dựa vào việc gửi tin nhắn thông báo âm hồn đầu thai, thanh niên Phàn Lợi chết thay sẽ không phát hiện thời gian tử vong và sự kiện trong đời của mình khác biệt, khả năng là mơ mơ hồ hồ thay tên ‘Phàn Lợi’ chân chính chết tiệt kia nhảy vào súc sinh đạo.
Lại đúng lúc La Phong mới tung ra app beta, âm hồn có thể thông qua app điều tra thông tin và cuộc đời của mình nên mới để thanh niên Phàn Lợi lập tức phát hiện điểm không đúng.
Mà càng trùng hợp là bây giờ địa phủ do Thương Khuyết làm chủ, Quỷ vương La Phong Sơn dễ dàng phá phép che mắt của gã.
“Vậy Phàn Lợi chết thay làm sao bây giờ?” Dụ Tranh Độ nói, “Anh ấy chết vô ích sao? Anh ấy là người vô tội mà.”
“Cậu ta chết được bao lâu rồi?” Thương Khuyết hỏi.
Dụ Tranh Độ: “Mới chết sáng sớm.”
Thương Khuyết trầm tư: “Tuổi thọ của cậu ta chưa hết, hồn phách rời khỏi thân thể trong vòng mười hai canh giờ, thân xác vẫn còn ấm nên còn có thể hoàn dương.”
Dụ Tranh Độ nắm chặt tay: “Vậy đi nhanh để lấy thời gian cứu anh ta.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.