Từ sau khi Tôn Vĩ tặng Vệ Lan sợi dây chuyền kia, không chỉ mình Vệ Lan mà ngay cả Từ Tịch Tịch cũng thay đổi cách nhìn về Tôn Vĩ, cô còn thỉnh thoảng nói tốt đôi lời về anh.
Ngược lại, Đường Tiểu Mạn lại thờ ơ lạnh nhạt, một câu của cô đánh trúng vấn đề: "Đầu tư một khoản nhỏ, mục đích là vì khoản hồi đáp lớn."
"Mặc kệ mục đích của anh ta là gì, ít nhất người ta cũng đã đầu tư, còn hồi đáp hay không là do Vệ Lan quyết định, nếu một ngày nào đó, Vệ Lan không còn hứng thú nữa thì sẽ chia tay với anh ta, coi như khoản đầu tư đó vô ích rồi."
"Cậu yên tâm, nếu thật sự có ngày đó, anh ta nhất định sẽ lấy lại sợi dây chuyền, sau đó đem đầu tư cho người khác." Đường Tiểu Mạn nằm ở trên sô pha, chỉ chỉ, "Cậu nhìn đi, nhìn bộ dạng nhẹ dạ cả tin của Vệ Lan, đủ thấy khoản đầu tư này thành công như thế nào."
Từ Tịch Tịch nhìn theo hướng tay của Đường Tiểu Mạn, cô nhìn thấy Vệ Lan đang hí hửng mang nước trái cây từ phòng bếp đi ra, không khỏi thở dài một cái, Đường Tiểu Mạn thật xuất thần.
Trong lòng Vệ Lan đang có một loại cảm giác không nói lên được. Thật ra thì Tôn Vĩ ngoại trừ việc thích tính toán ra, những thứ còn lại đều ổn. Nhậu nhẹt, cờ bạc, gái gú, những thứ này đều không dính phải, cũng không có hứng thú. Bạn bè xấu cũng không nhiều, tan sở, nếu không phải có hẹn với cô thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-gai-e-hung-thinh/2212738/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.