Một lần sơ sẩy, thua cả ván cờ. Từ Tịch Tịch thật sự muốn đem những lời này nói với Chung Nghị Phương. Lúc cô tới phòng tập thể dục đã thấy Chung Nghị Phương đang thở hổn hển trên máy chạy bộ, người đầy mồ hôi. 
Từ Tịch Tịch biết là cô ấy đi theo mình tới đây, nhất định là cô ấy cũng đăng ký một lớp với cô. Làm sao phải chịu khổ sở như vậy chứ, rõ ràng không phải là người hay vận động, mới chạy mấy bước mặt đã trắng bệch ra rồi, vừa nhìn đã biết tiểu thư khuê các, sao lại phải vì một người đàn ông thối mà chịu uất ức chứ. 
Chung Nghị Phương nhìn thấy Từ Tịch Tịch, cười gượng gạo, nũng nịu nói: "Là Tô Bách nói cô rất thíchvận động, tôi cũng muốn thử qua một chút." 
Tô Bách, Tô Bách. Thế giới của cô gái này chỉ tồn tại một mình Tô Bách, ngoài ra không còn ai hết. Mọi người thường nói rằng phụ nữ khi yêu đều mù quáng, xem ra tình yêu làm cho Chung Nghị Phương mờ mắt rồi. 
Tất nhiên nếu chỉ là đụng mặt nhau ở lớp tập thể dục thì Từ Tịch Tịch đã không có ý kiến gì. Nhưng khi cô thấy Chung Nghị Phương ở nơi làm việc của mình, cô cảm thấy như mình bị ma nữ ám rồi. Cô gái này lại có thể chạy tới chỗ làm của cô, trở thành đồng nghiệp của cô, thật là thần thông quảng đại. 
"Đây là công ty của ba tôi, tôi tới đây để thực tập." Chung Nghị Phương chỉ ngây ngô nói một câu đã thành công chọc tức Từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-gai-e-hung-thinh/2212736/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.