Chiếc taxi dừng lại trước cổng bệnh viện thành phố, Vũ Thiên Tình chỉ vội để lại 1 tờ tiền cũng không đợi lấy phần thừa mà vội vã mở cửa chạy thẳng vào bên trong. Sắc mặt cô lúc này có phần tái nhợt đi, hướng đến quầy lễ tân mà run rẩy hỏi:
– Xin hỏi, tôi là người nhà của Vũ Thiên Tâm, khi nãy có người gọi nói tôi đến đây nhận….
Nói đến đấy, Thiên Tình cảm nhận được cổ họng bỗng nhiên nghẹn cứng lại, sống mũi trở nên cay xè khó mở lời tiếp. Lúc này, 1 vị cảnh sát tiến lại phía cô:
– Cô là người nhà của Vũ Thiên Tâm?
Câu hỏi làm cô giật mình nhìn sang, sau đó gật đầu 1 cách nặng nề:
– Phải!
– Mời cô đi theo tôi!
Nói rồi, vị cảnh sát đó cũng quay người rời đi, Thiên Tình liền vội vàng bước theo chân anh ta. Bọn họ hướng thẳng đến khu vực nhà xác, mà bước vào bên trong. Vừa đi qua cánh cửa, Vũ Thiên Tình cảm nhận được 1 hơi lạnh xộc thẳng từ bàn chân đi lên đến trí óc, bất giác cô rùng mình 1 cái. Theo chân vị cảnh sát tiến tới 1 chiếc giường đẩy, mà trên đấy là thi thể của ai đó đã phủ kín bằng tấm khăn trắng. Cô run rẩy đưa bàn tay đã tím tái bởi nhiệt độ ở đây, túm lấy 1 góc nhỏ của tấm khăn mà từ từ kéo nó xuống. Cho đến khi gương mặt của người nằm đó được hiện ra, Thiên Tình buông vội chiếc khăn trắng, bờ vai run lên, bàn tay bịt lấy miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ai-tham-bi-le/2553520/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.