Trong cái bầu không khí này, không đợi ai lên tiếng, tất cả mọi người có mặt ở đây dường như tương thông với nhau mà rất tự giác tản ra để về vị trí. Nhưng còn chưa nổi vài bước, giọng nói quyền lực vang lên:
– Thế Vỹ! Lên danh sách những người tự ý rời khỏi vị trí làm việc……TẤT CẢ TRỪ LƯƠNG CHO TÔI!
Những chữ cuối câu quả thực có sức đả thương rất lớn đối với nhân viên ở đây, nhưng tuyệt nhiên không ai dám ho he nửa chữ, ngay cả chút bất mãn cũng không dám thể hiện ra Bởi bọn họ biết, so với bị đuổi việc thì trừ lương vẫn là may mắn. Có được 1 vị trí trong Tập đoàn Âu Gia là mơ ước của tất cả công dân muốn kiếm việc làm. Không chỉ lương cao hơn hẳn các công ty khác mà đãi ngộ, mức thưởng, chế độ quyền lợi cũng vượt trội hẳn. Vậy nên cho dù Giám đốc của họ có trừ lương nửa năm thì họ cũng cam chịu.
Trần Thế Vỹ đứng bên cạnh cũng vã mồ hôi, nhiều năm làm trợ lý cho anh, đây là lần đầu tiên cậu ta chứng kiến được 1 cảnh hiếm có như vậy, thật sự rất thán phục Vũ Thiên Tình, nhưng không dám tỏ rõ ra mà chỉ có thể phục tùng:
– Vâng!
Âu Đình Phong quay người đi, đoạn ngang qua cậu ta, anh lên tiếng:
– Riêng cậu phạt 1 tháng lương!
Trần Thế Vỹ kinh ngạc nhìn lên hỏi:
– Tại sao?
– Cậu không tự rời khỏi vị trí sao?
– Nhưng tôi là……thôi được, vậy thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ai-tham-bi-le/2553519/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.