1 câu nói của Đình Phong nó giống như gáo nước lạnh dội xuống, dập tắt cảm xúc kích động vừa rồi của trận mây mưa.
Cô ngẩng đầu nhìn lên anh, trong ánh mắt trong veo của Vũ Thiên Tình càng thêm mông lung. Đề cập đến chuyện này ở thời điểm này, đối với cô vẫn là 1 điều gì đó vượt ngoài suy nghĩ:
– Con sao?
Đình Phong nhìn cô, đôi mâu quang đen kịt ánh lên 1 đốm sáng nhỏ:
– Phải! Con của tôi và em!
– Sao….sao….bỗng nhiên anh lại nghĩ đến chuyện này?
Anh đưa bàn tay đặt lên tấm lưng trần trắng nõn của cô, mớn trớn vuốt ve dọc đường xương sống như 1 sự cưng chiều độc nhất mà nói:
– Thiên Tình, lần trước ở đây, tôi có thấy vỏ thuốc tránh thai. Tôi cũng hiểu được tại sao em phải dùng nó. Chỉ là bây giờ, tôi yêu em…và em cũng yêu tôi, không phải sao? Vậy chuyện chúng ta có 1 đứa con, cũng không có gì đáng kinh ngạc.
Thiên Tình nhìn anh với 1 đáy mắt mờ mịt, cô trở nên bị động không biết nói gì, mà Đình Phong thấy vậy dừng lại cái hành động vuốt ve cơ thể cô, ánh mắt dịu dàng đặt lên gương mặt xinh đẹp:
– Việc có con, sẽ không ảnh hưởng gì đến chuyện trả thù của em.
Nghe vậy, Thiên Tình chỉ cười 1 cách gượng gạo:
– Không phải….chỉ là….bỗng nhiên đề cập đến chuyện này….em thấy có hơi đột ngột….để lần sau nói đi.
Dứt lời là cô quay mặt đi, Đình Phong thấy sự né tránh ấy cũng không giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ai-tham-bi-le/2553451/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.