Diệp Lai cọ cằm vào cổ Trịnh Hà, nhỏ giọng hỏi tiếp: “Thế còn Lạc Tử Di kia thì sao? Làm gì với con nhóc đó bây giờ?”
“Các người định làm gì cô ấy?”
Trịnh Hà còn chưa trả lời thì một giọng nam lên tiếng cắt ngang, cả hai người đồng loạt đưa mắt sang rồi vội vàng buông nhau ra bối rối nhìn người trước mặt.
Lý Cảnh Chiêu dựa vào khung cửa, nghiêng đầu nhìn gương mặt hoảng hốt của mẹ mình, môi cong lên trào phúng:
“Giữa ban ngày ban mặt thật không ngờ hai người còn dám chơi trò mèo mả gà đồng chẳng biết xấu hổ này! Đây là phu nhân tôn quý, còn kia là vị linh mục được người người ngợi khen là có tấm lòng cao cả đó sao? Thật ghê tởm!”
“Con im ngay cho mẹ!” Trịnh Hà bước tới kéo tay con trai ra ngoài nhưng hắn hất tay bà ra, giương cao đôi mắt khinh khỉnh xem thường.
“Lúc nào mẹ cũng bảo con phải lấy lòng ba, phải biểu hiện thật tốt trước mặt ông ấy, nhưng còn mẹ thì đang làm gì đây? Ngày xưa qua lại với đại ca giang hồ còn chưa đủ, bây giờ cả lão già giả thánh giả thần này cũng không tha nữa sao?”
Hai mẹ con họ đấu với nhau bằng mắt, luồng sóng ngầm đã bắt đầu cuồn cuộn dữ dội hơn, Diệp Lai đứng một bên cũng không yên vội lên tiếng hòa giải:
“Cảnh Chiêu à, thật ra mọi chuyện không phải giống như con nghĩ đâu…”
“Tôi đã cho phép ông nói chưa?” Lý Cảnh Chiêu liếc mắt trừng người đàn ông trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592865/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.