Một giây…
Hai giây…
Tròng mắt của Ái Nghi đứng yên bất động, không phải bất ngờ cũng chẳng phải khiếp đảm mà rơi là vào trạng thái trống rỗng, lơ lửng như không tồn tại. Bức ảnh chụp được ở hiện trường chỉ có đám khói đen ngùn ngụt, những mảnh vỡ máy bay còn chưa được công bố trên báo đài. Nó giống như một vụ cháy, lại như vô thực nhưng nó đã cướp mất đi sinh mạng của rất nhiều người…
Và điều này là thật!
Chẳng biết trái tim còn đập hay không mà cả cơ thể lẫn khối óc nhẹ bẫng, Ái Nghi chối bỏ sự run rẩy của chính mình chậm chạp mở lại tin nhắn của Lý An Thành ra xem. Anh nói 6 giờ chiều máy bay sẽ cất cánh, anh nói 12 giờ sẽ mang váy cưới đến đón cô đi…
Anh chưa bao giờ thất hứa với cô cả…
Sự tin tưởng tuyệt đối ấy luôn nằm yên trong lòng Ái Nghi không lay chuyển, nhưng ngay lúc này đây khi ý nghĩ ấy vừa nhen nhóm trong đầu thì chợt một dòng phản biện xộc vào não lập tức lấn áp nó đi!
Bởi… trong quá khứ anh đã từng để cô chờ suốt mấy đêm liền mòn mỏi, dẫm nát gót giày cũng chẳng biết tìm ở nơi đâu. Nhưng lần ấy anh đi rồi trở lại, đã chạm tới cánh cửa tử thần vẫn không nỡ bỏ rơi cô.
Thế thì, lần này cũng sẽ như thế chứ? Chắc chắn sẽ thế chứ!
Mắt đã đỏ nhưng Ái Nghi chẳng khóc, cô ấn số điện thoại của Lý An Thành cố chấp gọi mấy cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592864/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.