Giọng nói trầm ấm len lỏi vào tai khiến Ái Nghi giật mình bừng tỉnh, xung quanh tối mịch nên cô chẳng nhìn thấy gì chỉ cảm nhận được hơi thở quen thuộc ở gần ngay bên cạnh. Trái tim cô phập phồng như sắp nổ, hốc mắt nóng hổi như bị lửa nung lên, dù đã chắc chắn nhưng cô chẳng dám đưa tay ra chỉ run rẩy hỏi nhỏ:
“An Thành… là anh có phải không?”
Trong bóng đêm vang lên tiếng cười ngọt, làn hơi ấm thổi đều quanh vành tai của Ái Nghi:.
“Không phải là anh… vậy chẳng lẽ là ma sao?”
Hơi ấm trượt dài xuống mặt rồi dừng lại trên đôi môi lạnh lẽo của Ái Nghi, cắn nhẹ cánh hồng đang run rẩy, khẽ nói:
“Xin lỗi em… anh về trễ.”
Ngay tức khắc bao mềm yếu trong Ái Nghi vỡ oà ra, cô dang tay bấu chặt lấy bóng đen trước mặt, nức nở gọi cái tên mà mình luôn nặng lòng khắc khoải:
“Lý An Thành… Lý An Thành…”
“Ơi… Anh ở đây.”
Lý An Thành nhấc bổng Ái Nghi khỏi bồn tắm, siết lấy cô trong những nhớ nhung, đợi cô mở miệng gọi thêm lần nữa anh liền cúi đầu hôn miết cánh môi thơm. Giữ cho hơi thở cả hai cài chặt vào nhau, anh quấn lấy nụ hồng vừa chớm trong lời tư mật:
“Gọi tên anh trong nụ hôn này sẽ không bị ai nghe thấy.”
Anh đặt Ái Nghi lên giường rồi nằm úp lên cơ thể mềm mại, nhìn đôi mắt long lanh ngập nước mà lòng tê dại, âm nỉ non nơi đầu lưỡi của cô xen kẽ những vui buồn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592860/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.