Châu Liên nghe thế lúc đầu còn không tin tưởng anh lắm nhưng sau đó thấy mắt anh không mở, hơi thở đều đều như đã ngủ thì lại nằm xuống. Cô nằm cách xa anh một chút rồi cũng nhắm mắt ngủ. Cô chỉ vừa mới nhắm mắt thôi cái tay của Dịch Tư Nghiêm đã không yên phận mà gác lên người cô, ôm lấy chiếc eo thon nhỏ. 
Châu Liên hơi nhíu mày lại, nghĩ bụng ôm eo cũng sẽ không ảnh hưởng gì thế là cô lại tiếp tục nhắm mắt ngủ. Chờ đến khi cô buồn ngủ díp hết cả mắt cái tay của Dịch Tư Nghiêm mới bắt đầu lộng hành. Ngay khi cái tay hư đốn kia đụng vào vòng một mềm mại của mình Châu Liên đã tỉnh hẳn. Cô gạt tay anh sang một bên rồi ngồi dậy. 
“Anh nói chỉ ‘ngủ’ thôi cơ mà?” Giọng cô mang vài phần tức giận, xen lẫn trong đó có cả sự xấu hổ nữa. 
Dù sao cô với anh cũng chỉ mới làm chuyện đó một lần, mà lần ấy cô còn không tỉnh táo. Nên bây giờ đối mặt như vậy một thiếu nữ như Châu Liên cảm thấy rất xấu hổ. 
Dịch Tư Nghiêm vẫn nhắm mắt nhưng anh có trả lời cô: “Dù sao cô cũng đồng ý sinh con cho tôi, chi bằng tối nay tiến hành luôn. Sớm muộn gì cũng phải làm. Không phải cô muốn mau chóng rời khỏi Dịch gia sao?” 
Châu Liên định nói gì đó nhưng Dịch Tư Nghiêm lại tiếp lời. 
“Hết ngày hôm nay tôi sẽ phải đi tới một nơi xa, có lẽ ít nhất cũng phải hai tháng sau mới trở lại. Cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773180/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.