Dịch Hoài Tự nhíu mày thành một đường thẳng, ánh mắt nhìn Lưu Nhiên vô cùng lạnh lùng.
“Vậy thì sao? Chị muốn tôi phải làm gì đây?”
“Tất nhiên là chuyển sang biệt thự khác đi, cậu ở đây cũng không…”
Rầm!
Dịch Hoài Tự hất đổ những chiếc cốc pha lê trên bàn gương mặt dữ tợn nhìn về phía Lưu Nhiên mà gằn giọng: “Tới bao giờ chị mới chịu buông tha cho tôi? Trước kia chưa đủ hay sao? Chị đã có anh trai tôi rồi, người chị nên quản là anh ấy kia kìa chứ không phải tôi đâu…”
Lưu Nhiên chợt khựng lại, gương mặt xen lẫn rất nhiều cảm xúc khó nói. Cuối cùng bà ta nở một nụ cười miễn cưỡng.
“Hóa ra cậu luôn nghĩ về tôi như thế…”
Dịch Hoài Tự tiếp lời: “Đúng, tôi luôn nghĩ như thế đấy, chị đã vừa lòng chưa? Giờ thì chị có thể đi được rồi…”
Dịch Hoài Tự nói xong câu đó liền đứng dậy tập tễnh đi ra mở cửa phòng. Nhưng ông ta còn chưa đi được vài bước thì lới của Lưu Nhiên đã khiến cho bước chân kia chợt dừng lại.
“Cậu cho rằng đuổi tôi đi dễ dàng như thế sao?”
“Dịch Hoài Tự, cậu nghe đây! Nếu cậu còn dám hành xử như vậy trước mặt tôi thì những chuyện trước đây cậu làm với mẹ của con nhóc kia tôi sẽ nói hết. Từ chuyện cậu cưỡng bức mẹ nó ra sao rồi đến việc bắn chết ba của nó…”
“Sau khi biết những chuyện cậu đã làm thì làm sao con nhóc đó có thể ngồi chung một bàn mà nói nói cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773148/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.