Sau khi nghe câu hỏi kia Phó Mặc Thần chợt loáng thoáng nhớ lại vài chuyện rồi mới khẽ gật đầu: “Tất nhiên, ông già Dịch gia kia còn tới mượn người của tôi mà…”
Dịch Tư Nghiêm khẽ cười nhẹ, ánh mắt có vài tia lạnh lùng chợt lướt qua, bộ dạng hờ hững đột nhiên biến mất mà thay vào đó là nghiêm túc hơn. Đối với sắc mặt này Phó Mặc Thần cũng dự liệu được tầm quan trọng mà anh sắp nói tới. Chơi với nhau nhiều năm như vậy lý nào Phó Mặc Thần lại còn không rõ được tính cách của con người kia hay sao?
“Có chuyện gì thì cậu cứ nói đi, còn làm ra vẻ nghiêm trọng thế để làm gì?”
Phó Mặc Thần cũng xuống nước hỏi như vậy rồi thì anh cũng không nằm im nữa. Dịch Tư Nghiêm chợt liếc qua Hàn Bân đang đứng cách đó một đoạn như đề phòng đôi chút.
Nhận được tín hiệu này anh ta ngay lập tức xua tay cười xòa: “Giám đốc, tôi có việc cần phải giải quyết, tôi xin phép đi trước…”
Phó Mặc Thần gật đầu rồi phẩy tay cho Hàn Bân đi ra.
“Là chuyện gì khiến Dịch tư lệnh của chúng ta còn đề phòng cả Hàn Bân thế?”
Rốt cuộc Phó Mặc Thần thấy bộ dạng tỏ ra nguy hiểm của Dịch Tư Nghiêm thì cũng tò mò hỏi. Có chuyện gì liên quan tới họ Dịch này mà mấy người thân cận của anh ta chưa báo cáo?
Rốt cuộc sau một hồi đắn đo suy nghĩ thì Dịch Tư Nghiêm mới chịu mở miệng: “Cậu nghe đây, ở công trường X tôi phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773132/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.