Dịch Tư Nghiêm khẽ nhoẻn miệng cười, nụ cười vô cùng ấm áp. Anh nói với một nữ nhân viên bên cạnh: “Cô xem có size nào lớn nhất không? Chúng tôi muốn thử.”
Cô nhân viên kia khi nhìn thấy Dịch Tư Nghiêm cười tâm trạng bán hàng càng vui vẻ hơn nữa. Cô ta cứ thế mà sấn sổ lấy anh. Ai bảo anh đẹp trai thế chứ.
Lúc bộ đồ được đem ra lại kéo lấy ống tay Dịch Tư Nghiêm mà nói: “Tiên sinh, đồ của anh đây.”
Dịch Tư Nghiêm nhìn thấy tâm trạng của Châu Liên có chút vui lên nên không nghĩ nhiều, anh cứ thế nhận đồ từ tay nữ nhân viên kia. Ai ngờ tay còn chưa chạm được Châu Liên từ phía sau đã giằng lấy, ánh mắt nhìn nữ nhân viên kia vô cùng khó chịu.
“Đưa tôi là được rồi…”
Nữ nhân viên kia có chút giật mình bởi phản ứng của Châu Liên, cô ta nhanh chóng chữa cháy: “Tiểu thư, cô ghen lên trông vô cùng dễ thương…”
Gương mặt của Châu Liên càng đỏ hơn nữa, cô cúi đầu nói nhỏ: “Ai ghen chứ!”
Tuy nói nhỏ như vậy nhưng Dịch Tư Nghiêm ở bên cạnh cô vẫn nghe thấy được. Anh bất chợt nhấc bổng cô lên rồi đặt lên vai mình.
“Này… Anh làm gì thế?”
“Chúng ta đi thay đồ…”
Sau đó anh bế cô vào phòng thay đồ chung. Dịch Tư Nghiêm kéo lại cánh cửa rồi đặt Châu Liên xuống. Anh cao lớn như một cái cây cổ thụ vậy, lúc nào đi bên cạnh cô cũng khiến cô có cảm giác an toàn tới lạ thường.
Từng ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773116/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.