Trở lại Dịch gia, lúc này đã là hơn 7 giờ chiều. Ngồi trên ghế đối diện với Dịch Hoài Thành chính là Từ Chính Hữu, cha của Từ Lâm Thần.
Từ Chính Hữu đưa ly trà lên khẽ nhấp một ngụm rồi mới bắt chuyện.
“Tôi nghe nói Dịch gia các người từng có một người tên là Từ Giai làm việc ở đây?”
Dịch Hoài Thành nghe xong ánh mắt có chút giao động nhưng cũng chỉ là vài giây, sau đó ông ta cũng đáp lại.
“Phải.”
Từ Chính Hữu nghe xong lại tiếp tục lấy từ trong túi áo ra một tấm ảnh, chỉ là tấm ảnh này đã cũ từ lâu không còn giữ được màu sắc mà chỉ có hai màu đen trắng. Tuy nhiên gương mặt vẫn có thể nhận diện được. Từ Chính Hữu đẩy bước ảnh tới trước mặt của Dịch Hoài Thành hỏi: “Có phải là người này không?”
Dịch Hoài Thành cầm tấm ảnh kia lên xem ngay sau đó thừa nhận: “Đúng, chính là cô ta.”
Từ Chính Hữu nghe xong hơi xúc động vội đứng thẳng lên gấp gáp hỏi: “Vậy bây giờ cô ấy ở đâu? Có thể dắt chúng tôi đi gặp người được không?”
Hành động đột ngột của Từ Chính Hữu khiến cả Dịch Hoài Thành lẫn Dịch Tư Nghiêm đều ngạc nhiên.
Từ Chính Hữu thấy mình hơi thất lễ vội cười ái ngại.
“Thất lễ rồi…”
Dịch Hoài Thành lắc đầu, còn Dịch Tư Nghiêm dường như rất tập trung vào tấm hình trên bàn. Người phụ nữ trong tấm hình kia rất giống với Châu Liên, nếu anh đoán không nhầm thì người bọn họ đang tìm chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773012/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.