Chương trước
Chương sau
Tương Thỏa không nặng không nhẹ đẩy một cái, rõ rằng làm Phó Úy Tư ngẩn ra, một bên Tôn Châu cũng là biểu tình ăn dưa xem diễn.

Tôn Châu thực sự không hiểu Phó đại thiếu gia đang làm gì, người nói chia tay là hắn, trộm theo dõi người ta cũng là hắn, hiện tại lại trơ mặt ra chủ động chạy tới quan tâm dây dưa.

Nhưng mặt khác, Tưởng Thỏa sinh động hoạt bát như vậy lại làm Tôn Châu có chút ngoài ý muốn.

Trong ấn tượng của Tôn Châu, Tưởng Thỏa dường như vẫn luôn là một băng sơn mỹ nhân, cô không thích cười, khuôn mặt rất ít khi có biểu cảm dư thừa. Có vài lần Phó Úy Tư đưa Tưởng Thỏa đi chơi, đều là thay đổi biện pháp khiến cô vui vẻ, mặc kệ trường hợp nào người nào, chỉ cần Tưởng Thỏa chịu cười một cái, tên kia nguyện ý làm tất cả mọi thứ, rất giống phong hỏa hí chư hầu*

*Đây là một câu truyện, nhưng em lười không muốn dịch, mn cứ hiểu là làm mọi thứ vì nụ cười của mĩ nhân là được rồi hen

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.