"Nói đi, cậu còn giấu tớ chuyện gì nữa?"
Tưởng Thỏa đè Vương Bồi Phàm lên vách tường, bạn trai lực mười phần.
Vừa ghi xong chương trình hôm nay, lúc này trong phòng chỉ có hai người Tưởng Thỏa và Vương Bồi Phàm. Lúc đầu còn tốt, Vương Bồi Phàm cùng Tưởng Thỏa bàn bạc về lịch trình công việc ngày mai, giúp đỡ cô rửa mặt tẩy trang, cho tới khi Tưởng Thỏa đứng dậy.
Tưởng Thỏa mặc áo ngủ từng bước một chậm rì rì đi tới, rõ ràng trên tay bị thương, lại bức Vương Bồi Phàm không thể lui.
Vương Bồi Phàm chỉ cảm thấy rằng da đầu tê dại, cười gượng gạo: "Cái gì? Tớ giấu cậu cái gì?"
Tưởng Thỏa câu môi cười, duỗi tay vén lọn tóc rơi trên má Vương Bồi Phàm: "Tiểu yêu tinh, đừng để tớ phải nói lần thứ hai."
Vương Bồi Phàm ho nhẹ một tiếng, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Thời điểm mười sáu mười bảy tuổi, các cô rất thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, thích đọc tiểu thuyết lãng mạn, một trong những câu nói bá đạo nhất của tổng tài chính là -- Em đồ tiểu yêu tinh này.
Lúc ấy Tưởng Thỏa luôn thích đem người khác đè lên tường, và sau đó sử dụng ngôn ngữ tuổi dậy thì này để "trau dồi" kỹ năng diễn xuất của mình.
"Được rồi, đừng náo loạn nữa" Vương Bồi Phàm nhẹ nhàng đẩy Tưởng Thỏa.
Tưởng Thỏa thuận thế dựa vào phía bên kia của bức tường, giọng điệu lập tức có chút trầm thấp: "Lão vương, cậu nói cho tớ, rốt cuộc thì ta và Phó Úy Tư kia là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-co-chap-cuong-doc-chiem-duc/2634423/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.