Edit: cơm trắng chan cà phê
Trăng lên cao.
Dưới gốc cây, bên bờ hồ.
Chu Khiêm quỳ trên mặt đất. Lịch Học Hải đứng đối diện, nhìn xuống từ trên cao.
Một người đứng, một người quỳ, một người cao cao tại thượng, một người cả người đầy vết thương...
Đồng tử cả hai đều tan rã, đứng im bất động, bởi vì họ đã rơi vào giấc mộng.
Nhìn cảnh tượng này, ai cũng đoán rằng Lịch Học Hải sẽ dành chiến thắng, Chu Khiêm sẽ thua cuộc.
Hai người cũng không hề hay biết ở ngay bên cạnh có hai người khác đang giằng co với nhau ——
Đó là Nguyên Binh và Thiệu Xuyên.
Nguyên Binh biết rõ Thiệu Xuyên là người như thế nào.
Đây là người đã mở trò chơi từ nhiều năm trước, là người đã công khai trò chơi cho người khác, là người đã ở trong trò chơi rèn luyện lâu nhất, các chỉ số thuộc tính mạnh nhất, và là người duy nhất giết được Tạ Hoài.
Dù bây giờ Thiệu Xuyên chỉ là một linh hồn, Nguyên Binh cũng không dám lơ là cảnh giác.
Ngoài ra, hắn còn có một suy nghĩ kì lạ, hắn vốn là một con bạc tầm thường sống âm thầm dưới ánh hào quang của người chơi, bây giờ hắn lại là phe đối địch với cả Thiệu Xuyên và Chu Khiêm. Dù hắn có chết, như vậy đó cũng là một cái chết oanh liệt.
Lắc lắc đầu, loại bỏ những suy nghĩ dư thừa đi, Nguyên Binh lấy ra một cây đàn không hầu*.
*Đàn Không Hầu lưu hành vào thời cổ Trung Quốc chủ yếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1900067/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.