Edit: cơm trắng chan cà phê
Đêm khuya.
Cây roi xương đen nhuốm sát ý lạnh lẽo bởi ánh trăng.
"Lịch Học Hải, anh không thể giết được tôi. Đại chiêu ván cờ sinh tử đã tiêu tốn hơn một nửa thanh kĩ năng của anh. Anh cùng lắm chỉ có thể sử dụng đại chiêu một lần."
Cây roi sắc bén chiếm trọn đáy mắt Chu Khiêm, anh vẫn không hề nao núng: "Xương Thần của tôi có một lượng lớn giá trị sinh mạng sau khi hấp thụ từ Thao Thiết, bên cạnh đó còn có sự hỗ trợ của nghịch lân."
"Cảm ơn đã nhắc nhở. Tôi sẽ luôn giữ cho lượng máu của cậu trên 10%. Như vậy cậu sẽ không thể sử dụng đại chiêu." Lịch Học Hải nói.
Chu Khiêm cong môi cười: "Vậy anh thử xem."
Lịch Học Hải sử dụng đại chiêu 【 Roi thực cốt tuyệt hồn* 】.
*Raw 蚀骨绝魂: 蚀 (thực: nuốt chửng) + 骨 (cốt: xương) + 绝 (tuyệt: hết sạch, cùng tận) + 魂 (hồn: linh hồn)
Vung roi, nó sẽ khiến cho máu thịt nát bươm, đau đến mức hồn lìa khỏi xác, dường như phải rời bỏ khỏi thân thể của mình mới không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Chiêu thức này khiến cho cơn đau xâm nhập vào tận cốt tủy, linh hồn như vụn vỡ cho nên mới có cái tên như vậy.
Hứng lấy ánh trăng, cây roi vung lên, đánh thẳng về phía Chu Khiêm!
Chu Khiêm không thể sử dụng bất kì kĩ năng gì, cũng không có đạo cụ nào che chắn cho bản thân, anh chỉ có thể dùng thân thể trần trụi của mình hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1900065/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.