Edit: cơm trắng chan cà phê
Mặt gương thứ hai dẫn Chu Khiêm bước vào một không gian ảo.
Chu Khiêm nhìn thấy một khu rừng quen thuộc.
Băng qua khu rừng, trước một mặt hồ xanh thăm thẳm là một thân cây to lớn, tán cây xum xuê phủ rợp một góc trời.
Có một người trần trụi bị vô số cành cây quấn quanh, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá đổ bóng trên gương mặt mơ hồ.
Đôi mắt nhắm chặt thu hút sự chú ý của người nhìn, dấy lên trong lòng họ một thắc mắc —— người đó sẽ có phong thái tao nhã như thế nào nếu mở mắt ra.
Trên mặt hồ có một cây cầu.
Không cần ai dẫn đường, Chu Khiêm băng qua cây cầu, đi đến trước mặt người nọ.
Khi nhìn thấy rõ gương mặt của đối phương, xác nhận đây là ai, trái tim Chu Khiêm đập nhanh, sau đó anh khẽ cười.
Đi từng bước đến trước mặt đối phương, Chu Khiêm như đang nói chuyện với người đó, lại tựa như đang tự lẩm bẩm với chính mình: "Anh Trụ, Lịch Học Hải thế mà dám ép anh biến thành Nghệ Bạc xuất hiện trước mặt em. Anh ta muốn tăng thêm tình thú cho chúng ta à?"
Bất chợt có tiếng người vang lên từ phía sau.
Chu Khiêm quay đầu nhìn, bên kia bờ hồ xuất hiện rất nhiều người, đếm sơ qua có khoảng 100 người.
Họ nhìn vị Thần bên kia bờ, ánh mắt là dục vọng sôi trào.
Cùng lúc đó, Chu Khiêm nhận ra cây cầu đã biến mất.
Những người đó không thể đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1900064/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.