Edit: cơm trắng chan cà phê
Trong nhà Alan.
Màn đêm buông xuống, mặt trời dần khuất bóng tỏa ra một quầng sáng màu cam trên không.
Trong sân, Tề Lưu Hành cầm trên tay thanh kiếm xưa có kiểu cách đơn giản, chém nát một khối vuông giả lập liền nghe thấy giọng nói của Alan: "Được rồi, hôm nay đến đây thôi."
Tề Lưu Hành ngừng động tác, nhìn về phía Alan, phát hiện đối phương đã cất thiết bị xem album.
Vừa rồi người này mở những ảnh chụp đó ra... là vô tình hay là cố ý?
Theo lý thuyết, NPC này cũng là một người của Cẩm tộc, đứng ở phe đối lập với người chơi, sẽ không dễ dàng cung cấp đáp án cho người chơi. Nếu không, chắc chắn phía sau có bẫy rập.
Tề Lưu Hành có khuynh hướng cho rằng Alan cố tình làm vậy để mình sập bẫy.
Alan chợt nói: "Vào nhà thôi, chúng ta sẽ ăn tối. Cậu muốn ăn gì?"
Tề Lưu Hành dựa theo thân phận của mình, ngoan ngoãn đáp: "Chủ nhân cho tôi ăn gì, tôi sẽ ăn thứ đó."
Alan đánh giá cậu một lần: "Vừa rồi cậu không nhìn thấy gì hết?"
Trái tim Tề Lưu Hành như bị bóp nghẹn.
—— Người này cố ý xem album ảnh trước mặt mình quả nhiên là để mình sơ hở kích hoạt điều kiện tử vong?
Tề Lưu Hành còn chưa kịp nghĩ câu trả lời thì đối phương đã nói tiếp: "Trong thời gian tôi dặn cậu luyện kiếm thì cậu phải tập trung luyện kiếm, đừng có nghĩ ra bên ngoài. Lần sau không được như vậy nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1900047/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.