Edit: cơm trắng chan cà phê
Ở bên cạnh, Hà Tiểu Vĩ nghe xong lời Chu Khiêm, hết nhìn Chu Khiêm lại nhìn rồng con, trái tim của hắn cũng tràn ngập xót xa.
Hắn bịt hai tai của rồng con lại, nhìn Chu Khiêm rồi nói: "Khiêm à, cậu, cậu đừng có nói những lời này với con nhỏ..."
Nhìn thấy biểu tình của Chu Khiêm, Hà Tiểu Vĩ chỉ nói được một nửa.
—— Đã cộng sinh cộng tử với nhau một thời gian dài, nhưng hắn chưa bao giờ nhìn thấy Chu Khiêm có biểu tình như thế này.
Thở dài một hơi, Hà Tiểu Vĩ giúp rồng con lau nước mắt, xoay người nhìn trái nhìn phải, ôm rồng con đến chỗ Ẩn Đao nhờ thầy mình chăm sóc nó, sau đó lại quay về bên cạnh Chu Khiêm.
Lấy khăn giấy, hắn giúp Chu Khiêm lau mồ hôi trên trán, nhiều lần há miệng nhưng cũng không thể nói rõ được gì.
Hắn lại nhìn về phía Tề Lưu Hành.
Lúc này, Tề Lưu Hành cũng đã túc trực ở bên cạnh.
Nhưng hiển nhiên thiếu niên không phải người hay an ủi người khác, chỉ biết ngồi im lặng một chỗ.
Hà Tiểu Vĩ nhìn thiếu niên, muốn nhờ cậu hỗ trợ an ủi vài câu, nhưng lại thấy cậu ngây người nhìn chằm chằm vũng máu đỏ còn sót chút thịt thừa của Kha Vũ Tiêu.
Hà Tiểu Vĩ nhất thời không biết nên an ủi ai.
Hít sâu một hơi, Hà Tiểu Vĩ ngồi bên cạnh Chu Khiêm, dùng bàn tay xoa nhẹ bờ vai đối phương: "Khiêm à... Cậu, cậu đừng sợ, Không phải hệ thống thông báo rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1900006/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.