Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Bên cạnh quán trọ, trước bức tượng. Ánh sáng vàng vừa lóa lên trong đáy mắt, Chu Khiêm liền phát hiện không còn nhìn thấy những người chơi khác nữa, hiển nhiên, anh đã bị dịch chuyển đến một thời không khác.
Bên cạnh anh còn có Bạch Trụ và Vân Tưởng Dung.
Khi biến cố xảy ra, nhóm người chơi đều đúng cùng một vị trí, nếu đúng theo quy tắc thông thường, phạm vi mà đôi mắt của bức tượng ba đầu chiếu đến khá rộng, nhóm người chơi sẽ bị dịch chuyển cùng với nhau.
Nhưng những đôi mắt của bức tượng đã phá vỡ quy luật vốn có, nó nhấp nháy liên tục, vậy mà có thể xác định được vị trí của từng người chơi, dịch chuyển họ đến đến những thời không khác nhau. Như vậy đúng là có chút chơi xấu.
Chu Khiêm có thể suy đoán được rằng vì sao Bạch Trụ lại bị dịch chuyển đến đây cùng mình, có lẽ vì khi đó hai người cách nhau quá gần, "đôi mắt" của bức tượng khó lòng tách ra.
Nhưng vì sao Vân Tưởng Dung lại ở đây, có lẽ cần phải suy nghĩ thêm một bước nữa.
Vì ở bên cạnh Chu Khiêm, ngoại trừ Bạch Trụ, còn có Hà Tiểu Vĩ và Ẩn Đao cách anh gần nhất nhưng vẫn không bị dịch chuyển đến đây.
Nghiêng đầu, ánh mắt nhìn thấy ngôi miếu thần, Chu Khiêm đã có đáp án —— Đế Phù có thể nếm ra được sự đề phòng địch ý giữa những người lính đào ngũ, cho nên bà ta cố ý sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899949/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.