Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Ánh trăng soi rọi trên đầu ngón tay của Chu Khiêm, sáng tỏ trên khóe mắt của Bạch Trụ.
Đôi mắt lấp lánh ý cười, Chu Khiêm lại nhìn thấy gương mặt của Bạch Trụ hơi căng thẳng, ánh mắt lạnh lùng nhìn mình ẩn chứa sự không tán đồng.
Trước khi Bạch Trụ nói gì, Chu Khiêm liền nắm lấy tay y, cười nói: "Vị thần của em tới rồi. Mau giúp tụi em trốn thoát nào."
Bạch Trụ: "..."
Liếc mắt nhìn đối phương thật sâu, Bạch Trụ không nói gì. Tay trái y nắm lấy tay của Chu Khiêm, kéo anh ra phía sau mình. Tay phải Bạch Trụ cầm chắc thanh kiếm, nhìn về phía mọi người.
Bây giờ người đứng gần Bạch Trụ và Chu Khiêm nhất là Hà Tiểu Vĩ.
Tình huống của Hà Tiểu Vĩ rất nguy cấp. Hắn bị ba dân làng tấn công cùng một lúc. Khi ba cao dao sắc bén chuẩn bị đâm về phía mình, Hà Tiểu Vĩ chỉ biết nhắm mắt trong tuyệt cọng.
Nhưng cái chết không đến như trong dự kiến, Hà Tiểu Vĩ mở mắt ra, nhìn thấy ba con dao kia đổi hướng, đâm thẳng vào chính ngực của họ!
Quá đỗi vui mừng, Hà Tiểu Vĩ đoán được điều gì, lồm cồm bò dậy thì thấy Chu Khiêm: "Khiêm! Cậu ra tay hả? 【 Ác mộng xương trắng 】?! A ——"
Chưa nói xong, hắn nhìn Bạch Trụ: "Đm anh đại, cậu về từ lúc nào vậy?"
Chu Khiêm lắc đầu với hắn, cũng không trả lời, nghiêm túc nhìn ra phía sau.
Nhận thấy phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899948/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.