Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
11 giờ tối, 32 người gác đêm đã có mặt đông đủ.
Mọi người sắp xếp thành từng nhóm, chờ đợi trưởng làng đưa ra chỉ thị tiếp theo.
Trên mặt nhiều người vẫn còn dấu vết của nước mắt, khi trò chơi ném khăn kết thúc, từ quảng trường về nhà cho đến khi tập hợp lần thứ hai, bọn họ đã có thời gian từ biệt gia đình.
Nhưng hiển nhiên không phải ai cũng chấp nhận chịu chết, bây giờ cũng có nhiều người siết chặt nắm tay, bộ dáng hoàn toàn không cam lòng.
Bọn họ không muốn chết, nhưng lại không có đủ dũng cảm để phản kháng.
Bạch Trụ lẳng lặng đứng ở cuối đội ngũ, suốt quá trình không nói lời nào, nhưng với vóc dáng cao ráo của mình, chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã thấy ngay.
Y nhìn thẳng, hoàn toàn không để tâm đến những người xung quanh.
Một lát sau, trưởng làng đến, dặn dò vài câu, khi chuẩn bị dẫn mọi người đến nơi gặp Hồng Thần thì bất chợt vang lên tiếng chó sủa.
Một con chó trắng nhỏ bỗng chạy vào trong nhóm người, chạy một vòng quanh trưởng làng, lại chạy một vòng quanh mọi người, liên tục sủa "gâu gâu".
Bên ngoài quảng trường có một thôn dân chạy đến, gọi: "Kỳ Kỳ, lại đây! Sao lại chạy đến đó! Mau về đây! Đừng có làm phiền trưởng làng làm việc!"
Chú chó trắng nghe thấy thì "gâu gâu" đáp lời, sau đó chạy về phía người nọ.
Người nọ thở ra một hơi, biểu tình lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899941/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.