Editor: Cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Nửa tiếng sau, Chu Khiêm dẫn đội quay về quảng trường.
Trên quảng trường vẫn còn ba NPC chưa rời đi, chính là Thát Nhĩ, Tara và Brega.
Trong đó người thảnh thơi nhất là Thát Nhĩ, bà nhàm chán, liên tục ngáp dài. Bà ở đây chỉ vì một lý do —— Tara và Brega chưa tìm thấy chó của mình, bà chưa thể đưa hai phần canh thịt cho họ.
"Sao không chịu kể chuyện đó?"
"Hai người không nói, họ sẽ không nói chó của hai người đang ở đâu."
"Được rồi, tôi cũng không ngờ mấy tên đào ngũ đó lại có bản lĩnh như vậy. Nhưng việc đã đến nước này, cũng không còn cách nào khác. Hai người tùy tiện nói đại đi, nên tìm được chó về rồi tính sau!"
"Dù không tìm thấy thì bây giờ hai người lấy canh thịt được không hả? Tôi còn phải về quán trọ chuẩn bị nữa!"
Khi nhóm Chu Khiêm đuổi đến, họ nghe thấy Thát Nhĩ đang khuyên bảo hai người còn lại.
Khuyên một hồi, ngẩng đầu nhìn thấy nhóm đào ngũ đã quay về, Thát Nhĩ sung sướng nói: "Mấy cậu về rồi!"
"Haiz, tôi nói rồi đó, sao mà trưởng làng cứ giao mấy việc mệt đến chết này cho tôi. Đáng tiếc tôi không phải người ở đây, muốn ở lại thì phải chịu khó, phục vụ cho dân làng. Ai chịu nấu nướng cho mấy người này, có ai nấu ngon hơn tôi đâu?"
Nhìn Thát Nhĩ, Chu Khiêm cười chào hỏi, rồi lại nghiêng đầu nhìn Tara và Brega.
Trước khi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899940/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.