Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Núi Tử Vụ quanh năm mây mù, phong cảnh như tranh vẽ, non nước hữu tình.
Đất đai ở đây ẩn chứa nguồn linh lực dồi dào, mỗi một nhành cây, mỗi một gốc cây đều chứa đầy linh khí, có thể xứng danh với cái tên bồng lai tiên cảnh.
Ma Vương con hấp thụ linh lực của người mẹ tu bổ cả đời, bây giờ đã tròn 4 tuổi, trở thành một tinh quái mạnh mẽ.
Bây giờ, Ma Vương con lại vô cùng hoang mang.
Nó không biết vì sao cha lại nằm im trên mặt đất, cũng không biết sao cây cối xung quanh lại ngã rạp, mặt đất vỡ tung tan tác.
Nó chỉ mơ hồ cảm thấy rằng cha sẽ không bao giờ quay lại nữa, mà nhà của nó đã mãi mãi bị hủy diệt.
Ma Vương con chảy nước mắt theo bản năng.
Đến lúc này thì dừng lại.
Dù sao nó cũng chỉ mới 4 tuổi, nó không phân biệt được đúng sai, cũng không hiểu tình yêu là như thế nào.
Điều duy nhất mà nó biết là có một kẻ lạ mặt xâm nhập vào nhà ở của nó và cha. Nó vô cùng tức giận, muốn giết chết kẻ lạ mặt kia!
Trong lòng Ma Vương con, không có cha thì không có nó.
Khi cha cần nó, nó cũng có thể dâng hiến hết mọi thứ.
Có gì là sai?
Cha đi ngủ trước... rõ ràng nói rằng 30 phút sau, cha sẽ ăn thịt mình.
Nếu nó có thể phụng dưỡng cha, giúp cha cảm thấy vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899926/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.