Edit: cơm trắng chan cà phê
7 giờ sáng ngày tiếp theo.
Chu Khiêm bị tiếng gõ cửa lớn ở bên ngoài làm cho bừng tỉnh.
Giọng của Kha Vân vang lên ——
"Các con, dậy đi, xảy ra chuyện rồi! Xảy ra chuyện rồi!"
Chu Khiêm ngáp một cái, xoa nhẹ hai mắt, leo xuống cầu thang, phát hiện trên bàn có một ly sữa, bánh mì, thậm chí còn có một chén tôm luộc đã lột vỏ sẵn.
Anh kinh ngạc nhìn Bạch Trụ: "Anh dậy từ khi nào vậy?"
Bạch Trụ chỉ đáp: "Một tiếng trước, nghe thấy có động tĩnh."
"Tình huống bên ngoài là sao vậy?" Chu Khiêm hỏi.
"Nếu không có gì khác xảy ra thì có lẽ đã có bốn người chơi tử vong." Bạch Trụ nói: "Em rửa mặt ăn sáng đi, sau đó anh kể lại cho em."
Chu Khiêm liếc nhìn y, sau đó ra ngoài.
Ngoài cửa, Kha Vân gõ cửa từng phòng, cử chỉ vốn dĩ ưu nhã, dù là một cô chủ lớn nhưng bây giờ có chút hoảng loạn, còn chưa kịp thay quần áo, áo khoác choàng lên áo ngủ, vớ cũng mang ngược.
"Mới sáng sớm, ồn cái gì?"
Người vừa nói là Vương Mỹ, cô rất bất mãn mà đẩy cửa phòng.
Bước trên hành lang, nhìn qua bộ dáng của Kha Vân, cô cũng có chút kinh ngạc: "Chị, có chuyện gì vậy?"
"Đừng có con mẹ nó giả ngu." Kha Vân hiển nhiên bị chọc giận: "Cảnh sát sẽ tới ngay bây giờ, cô đừng hòng bỏ trốn!"
"Cô không phải... Rốt cuộc là có chuyện gì?" Vương Mỹ không thể hiểu nổi, cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899897/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.