Cuộc sống trông có vẻ bình thản không có gì đặc sắc, đều sẽ bị đạp đổ bởi vài chuyện thoắt biến nào đó bất ngờ xuất hiện. 
Năm 17 tuổi, Trang Tịnh Tức thích nhất là nằm sấp trên cửa sổ nhà mình nhìn xuống khu chợ đông đúc dưới lầu. 
Chỗ đấy mỗi ngày đều trình diễn muôn hình vạn trạng sắc thái trên đời, đủ loại con buôn lẫn khách hàng, tiếng la ới ầm ĩ tiếng con nít khóc lóc om sòm, mẹ luôn chê quá ồn, nhưng Tịnh Tức lại thấy rằng nghe những âm thanh này cô mới ý thức được là mình còn đang sống. 
Vậy nên cô để ý tới Tạ Nguyên. 
Trông cậu xấp xỉ với cô, thỉnh thoảng mặc đồng phục trường bọn họ, vào mỗi tháng khi Tịnh Tức phát điên với một đống bài tập ôn thi thì Tạ Nguyên lại nhân ngày chủ nhật để thức khuya dậy sớm ra chợ bán cá. Cậu ấy không giống với mấy con buôn khác, cậu rất yên tĩnh, đều chỉ trầm mặc ngồi tại chỗ bán hàng của mình, khách tới mua thì lập tức đứng dậy buôn bán. Tịnh Tức đặt biệt thích nhìn dáng vẻ cậu chặt cá, hai tay thon dài trắng ngần như được phú cho ma lực, rõ ràng là một việc làm tanh bẩn mà cậu ấy lại có thể thực hiện đến lưu loát sạch sẽ. 
Đôi tay ấy nên dùng để đàn đàn dương cầm, chắc sẽ tạo ra bài nhạc không gì sánh bằng. 
Lúc đó hiểu biết của cô với Tạ Nguyên còn chỉ giới hạn trong chuyện cậu có người mẹ điên điên khùng khùng. 
Mãi đến tận buổi tối tự học hôm đó. 
Vì công việc nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-bien/6122/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.