Một số trạm gác đã bị bao vây đồng thời, làn sóng tức giận ập đến, đám cảnh vệ khó lòng phòng bị trước lần này.
Vũ khí được tịch thu xếp đống trên đất, vì thiếu đạn dược nên không thể sử dụng, tất cả trở thành phế liệu; cửa kho quân dụng trong quân khu mở ra, kiều dân chen chúc vào, song lại phát hiện bên trong trống trơn.
Binh lính chưa chết bị treo ngược lên, đón nhận màn tra tấn vô nhân đạo ngay trước mặt mọi người – một khi đối tượng từng bị nô dịch xoay mình thì sẽ càng tàn nhẫn hơn kẻ từng cầm quyền.
Đối mặt với tra hỏi, các binh lính thừa nhận gần đây đã thiếu tiếp tế đạn dược, súng ống cũng chỉ là để ra vẻ.
Tuyệt vọng bao trùm khắp nơi, rồi dần hóa thành điên cuồng mất khống chế, mọi người trong trại tập trung đánh đập cướp đốt khắp nơi. Ánh lửa màu vỏ quýt phản chiếu dưới trời chiều, kéo dài bóng người cùng tiếng động huyên náo, phủ lên nỗi bi thương và bất lực vào phút cuối.
Trại tập trung do Bộ Vũ trang tiếp quản, dù không có ai báo tin thì kiều dân cũng sẽ nhanh chóng bị quân đội vây quét.
Jang Young Soo vừa chỉ thị mọi người tiếp tục “chống lại”, hủy nát cái nơi ăn thịt người này; vừa tự mình dẫn đội đi ra ga tàu hỏa, khảo sát xem có thể chạy trốn bằng được sắt không.
Sourin và thư ký một trái một phải theo sau ông ta, tiến vào tình trạng báo động, ngăn cản đám người ngày một chen lấn, bảo đảm không bị ném đá giấu tay. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-bac-gia/560387/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.