Máy bay đáp xuống một sân bay quân sự bị bỏ hoang.
Sân bay này nằm ở ngoại ô phía Đông thành phố Rason, ẩn giữa núi non trùng điệp, nếu không có tọa độ chính xác thì rất khó phát hiện được từ trên cao. Hình như khu vực này mới hoàn thành xây dựng, thế mà không có lấy một bóng người, tuy nhiên lại có đủ thiết bị dụng cụ, được bảo vệ tuyệt đối – nói là bỏ hoang, chẳng thà nói là bỏ không.
Sau khi xuống máy bay, Jang Young Soo sải bước đi đầu, có vẻ ông ta rất quen thuộc với nơi này.
Sourin đi sát theo sau thư ký và ông ta, cố gắng giữ cảnh giác, cẩn thận xóa đi tung tích ba người để lại dọc đường.
Một chiếc máy bay lớn như thế hạ cánh xuống mặt đất, chắc chắn bộ đội phòng không sẽ nhanh chóng phát hiện ra vị trí của bọn họ, đến khi đó có muốn chạy trốn sợ cũng không dễ.
Điều cô có thể làm là cố gắng kéo dài thời gian.
Đẩy cửa ga-ra ra, Jang Young Soo ném chìa khóa sang: “Cháu lái đi.”
Sourin ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện đậu trước mắt là một chiếc xe tải cao lớn, cả cỗ xe được phủ bạt quấn chặt, không nhìn ra bên trong chứa thứ gì.
Hai người họ đã ngồi vào ghế sau, cô đành phải nhắm mắt bước lên ghế lái.
Núi Hamgyeong cao hơn 2.000 mét so với mực nước biển, các sườn phía đông đặc biệt dốc, những khu rừng nguyên thủy che khuất bầu trời, được xưng là dãy núi An-pơ của bán đảo Triều Tiên*. Trên đường quân sự bí mật tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-bac-gia/560386/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.