Xe SUV lần nữa nổ máy, tài xế và sĩ quan phụ tá ngồi hàng trước, mắt nhìn thẳng như không trông thấy sắc mặt đỏ ửng của người phụ nữ, cũng không thấy nếp nhăn trên quân trang của cấp trên.
Trên cửa kính phản chiếu một bóng dáng mờ mờ xinh đẹp, đó là Sourin ngồi ở hàng ghế sau.
Bầu không khí nhuộm lửa tình trong xe vẫn chưa tiêu tan, cô đội nón rộng vành rằn ri kiểu ngụy trang, che kín nửa gương mặt mị hoặc chúng sinh. Nắng chiều xuyên qua bóng cây chiếu vào, để lại một vầng sáng mập mờ, khiến người ta bất giác mơ tưởng viễn vong.
Lee Jung Ho nhớ lại những chuyện xảy ra ban nãy, ý thức được bản thân vốn không phải là đối thủ của Sourin thì cả trái tim như mất đi chỗ dựa, rơi thẳng xuống biển sâu.
Có thể tin tưởng Sourin không?
Lời cô nói có phải là thật?
Một cô gái có quá khứ phức tạp, bối cảnh thần bí, có đáng để phó thác số mệnh quốc gia và dân tộc không?
Quan trọng hơn cả là, lúc này mình còn có thể giữ được bình tĩnh khách quan, rạch ròi tình cảm cá nhân và sự nghiệp cách mạng không?
Ngoại trừ tình dục, giữa hai người còn tồn tại ràng buộc nào đó sâu hơn. Đối mặt với vẻ thần bí, lạnh lùng, thậm chí là phóng đãng của cô, anh từ tò mò, ngăn cản, rồi đến thản nhiên tiếp nhận, rốt cuộc là thay đổi từ lúc nào, chỉ e chính anh cũng không biết.
Trong xã hội chế độ công hữu ở Triều Tiên, cái đẹp và tài sản đều thuộc về tập thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-bac-gia/560356/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.