Nụ hôn vừa dứt.
Tim đập thình thịch khớp với tiết tấu bánh tàu hỏa va chạm vào đường sắt, gần như nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lee Jung Ho nghiêm mặt, cố khống chế tần suất hô hấp của mình, cố không để bản thân có bất cứ vẻ khác thường nào, song hai tay vẫn cứ túm chặt bả vai người phụ nữ, như sắt thép bấu vào.
Sourin giương mắt nhìn anh, không biết vô tình hay cố ý mà liếm môi một cái, giọng khàn khàn: “‘Chú’… đã kết hôn chưa?”
Con ngươi màu xám dần tập trung: “Chưa.”
“Bạn gái thì sao?”
Lực trên tay mạnh thêm, Lee Jung Ho bất giác khép mắt, “Cũng chưa.”
“Vậy thử lại lần nữa đi.”
Vừa dứt lời, cô lập tức nhắm mắt kiễng chân, một lần nữa đưa môi lại gần anh, mang theo ý ướt át chưa thỏa mãn.
Như thể nhận được khích lệ, lại như khát vọng bí ẩn được thỏa mãn, lần này Lee Jung Ho không hề do dự chút nào, áp dụng toàn bộ kỹ năng vừa học được lên người đối phương: môi lưỡi giao nhau hút lấy nước bọt, theo tần số động tác mà tiến vào, càng lúc càng thăm dò sâu hơn. Buông bỏ dè dặt chần chừ, cả cơ thể được khởi động bởi bản năng thuần túy như định ăn tươi nuốt sống lẫn nhau, xóa bỏ hẳn khoảng cách cuối cùng.
Anh cứ ngỡ mình sẽ chết ngay lập tức, rồi lại cảm thấy dù chết cũng không có gì đáng sợ.
Một bàn tay vô ý thức tuần tra lui tới, mạnh mẽ kiên trì như có thể đóng dấu vào trong lòng; tiếng rên yếu đuối vang lên, hòa cùng vẻ ỡm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-bac-gia/263316/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.