Sau khi đến nghĩa trang viếng đồng đội, Dư Anh lại cùng đồng nghiệp cũ đi thăm cha mẹ của người đã mất.
Anh vừa về đến nhà, cởi bộ cảnh phục ra thay sang thường phục thì chuông di động reo vang.
“A lô? Anh Thầm.”
Cuộc gọi kết nối, Tiêu Thầm lấy điếu thuốc ra, giọng nói run run: “Đang ở đâu thế?”
‘Em ở nhà, làm sao vậy?’
“Tôi có chút chuyện muốn hỏi cậu.” Tiêu Thầm lại rít một hơi thuốc thật sâu, “…về người xưa ấy.”
‘Anh đang ở đâu?’ Dư Anh nghe thấy tiếng gió vù vù truyền ra từ ống nghe, giọng nói của Tiêu Thầm hơi khàn khàn.
“Tôi…” Tiêu Thầm dừng lại, “cậu có định nói cho tôi nghe không?”
Cậu mà không nói, tôi thấy hai chúng ta xong thật rồi. Tiêu Thầm thật sự rất muốn nói ra câu vừa rồi, kích thích Dư Anh một chút, nhưng lại không thể.
Vì nói ra thì quá khốn nạn.
‘Anh đang ở đâu? Em đi tìm anh.’ Dư Anh nói, ‘em sẽ nói trực tiếp với anh.’
“Quán bar Lemo, tôi đang ở ngoài cửa.”
‘Ừm, chờ em.’
Dư Anh tìm địa chỉ quán bar kia, trên bản đồ hiển thị đó là một gay bar. Dư Anh cởi cảnh phục, đổi sang quần áo thông thường, khoác thêm một chiếc áo khoác thật dày rồi đi.
Dư Anh đến rất nhanh, chỉ trong khoảng thời gian hút hai điếu thuốc.
Tiêu Thầm vừa hút xong điếu thứ ba, nghiêng đầu sang bên tường xi măng, nhấn đầu thuốc lên đó dập lửa rồi ném vào thùng rác bên cạnh.
Cửa quán bar đông đúc người qua lại, nhưng dáng người của Dư Anh quá nổi bật, dù chỉ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-huong/1808229/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.