Khi Dư Anh đến văn phòng giáo viên thì phụ huynh của học sinh có mâu thuẫn với Giang Ngôn đã có mặt rồi. Giang Ngôn mặc đồng phục mùa hè – áo thun trắng quần đen – đứng bên tường, thân hình gầy yếu nhưng vẫn kiên cường, vẻ mặt lạnh nhạt cứ như mình chỉ là người đứng xem.
Khi thấy Dư Anh xuất hiện ở cửa văn phòng thì cậu nhóc mới hơi ngước lên nhìn.
“Cô Phương?” Dư Anh hã thấp giọng, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, nhưng không hề nhìn đến Giang Ngôn một cái.
Mặt Giang Ngôn bị trầy xước, nhưng nam sinh có xung đột với cậu thì cũng chẳng tốt đẹp hơn gì, cỏ áo bị xé rách cả ra.
Nghe giáo viên chủ nhiệm nói sơ qua về nguyên nhân kết quả sự việc, chẳng qua chỉ là va chạm nhỏ giữa các nam sinh đang tuổi dậy thì thôi, hai đứa đánh nhau vì một đôi giày thể thao, người ra tay trước là Giang Ngôn, đây là trọng điểm.
Mà quan trọng hơn là Giang Ngôn làm hỏng điện thoại của người ta.
Dư Anh liếc cái di động đã tan tành trên bàn.
Phụ huynh bên kia vẫn chưa hề lên tiếng, chỉ cầm túi xách, ôm con trai mình chờ giáo viên chủ nhiệm đưa ra phương án giải quyết.
Giang Ngôn dựa tường cúi đầu tự chơi với ngón tay mình, Dư Anh liếc cậu nhóc một cái, lạnh giọng nói: “Càng lúc càng cứng đầu phải không?”
Giang Ngôn khựng lại, ngẩng lên nhìn anh.
“Qua đây.” Dư Anh nghiêm mặt.
Giang Ngôn cúi đầu, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh anh.
Dư Anh xin lỗi cô giáo chủ nhiệm trước: “Thật xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-huong/1808205/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.