Những giây phút sau đó là những cái thở dài, những cái gượng cười của mẹ nó dành cho bố nó.
Mẹ Ân đang đắp lại chăn cho nó thì anh nó đi vào
Hạ Phong nhận ra được sự u ám của căn phòng lúc này. Cậu lên tiếng:
- Bố mẹ ăn bún này. Con phải đi đến tận 1km vì canteen không có loại bố mẹ yêu thích đấy.
- Bố mẹ ăn trước, con Ân dậy rồi ăn sau…….
……
……
Mặc dù anh Ân đã làm hết cách nhưng vẫn không o bế gì với bố mẹ họ.
Cậu lớn tiếng hỏi:
- Tóm ại là có chuyện gì mà hai người chả đá động gì đến đồ ăn này. Phải ăn mới có sức chăm sóc cho em nó chứ. Với lại thiếu tiền thì con sẽ lo. Con sẽ trả viện phí cho em. Hai người khỏi lo chuyện tiền bạc
- Ân nhóm máu AB. Cả hai ta đều nhóm máu O.- Bố Ân thản nhiên cất giọng
Hạ Phong sửng sốt, cậu vịn tay vào ghế và ngồi xuống.
"Con em gái lúc nào cũng nhõng nhẽo đòi đủ thứ, vừa ngốc vừa dễ bị lừa ấy không phải là em gái ruột của cậu sao. Không thể nào tin được."
- Haha. Hai người nói gì vậy? Con không tin đâu. Nó giống con vậy mà.
Bố Ân cười khểnh.
- Một lát nữa có kết quả ADN. Thôi chờ đến khi đó vậy. Thôi bà nó ơi, ăn đồ ăn thằng Phong mua này. Phải có phước lắm mới được thằng con trai đẹp trai thế này dâng đến miệng.-Bố Ân vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoa-man-chua-co-nuong/1998567/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.