Rời khỏi bệnh viện, Duy Khang nhanh chóng bắt taxi về nhà. Nhật Vỹ vò đầu bức tóc làm mái tóc lãng tử của mình như 1 ổ quạ. Bước chân hắn đang tiến về cănteen thì đột nhiên đụng trúng 1 cô bé nhỏ mang đồ bệnh nhân của bệnh viện này.
-A... Đau...Uida...Aaaaaa.-Cô bé bưng đầu miệng mếu máo kêu rít lên.
Vỹ nhìn thấy bộ dạng của cô bé thì mỉm cười, nụ cười thật nhẹ nhàng.
Hắn ngồi thấp xuống để bằng chiều cao cô bé và vuốt vuốt đầu cô bé. Hành động này đã được một cô y tá kịp thời chụp được và ngay tức khắc được up trên MXH.
- Ngoan nào. Bớt đâu chưa nào?
Cô bé lắc đầu...
- Anh mua kẹo cho em, em sẽ hết đâu chứ? Hắn gật đầu hỏi
1s sau, cô bé đã đồng ý và đưa ngón tay trỏ mình lên. Nhật Vỹ thấy lạ nên bâng khuâng không biết làm gì với hành động ấy.
- Là đóng dấu đó.- 1 cô gái bước lại gần hai người.
À... Hóa ra...
Nhanh chóng hắn đã đưa tay lên thực hiện lời hứa. Và cô bé rời đi theo sự dẫn dắt của cô gái.
Thỉnh thoảng đang đi, cô bé vẫn quay đầu nhìn lại Nhật Vỹ và nói gì với cô gái kia.
Hắn nhìn bóng lưng nhỏ đã khuất hẳn mới đến quầy mua cháo và 1 số đồ ăn cho Trúc Anh. Khi đang tính tiền, Nhật Vỹ nhìn thấy 1 thanh kẹo socola được gói trong 1 bọc giấy có những chi tiết nhỏ là bông hoa mặt trời làm hắn bất giác mua bỏ vào túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoa-man-chua-co-nuong/1998565/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.